8

Tôi vội ôm lấy cổ anh, dùng giọng nhẹ nhàng mà anh thích nhất để an ủi.

“Anh đừng ghen mà.”

“Anh ở đâu cũng là phiên bản cao cấp nhất, làm sao không xứng chứ?”

“Chỉ là em muốn về gặp mặt qua đối tượng xem mắt rồi chính thức quay lại với anh, nếu không thì không công bằng với anh.”

“Thế giờ anh là gì đây? Dịch vụ tận nhà miễn phí hay là… chồng em…?”

Bùi Diễn nói đến đây thì ngừng lại, mím chặt môi, nét mặt càng thêm buồn bã.

Anh lại emo hơn nữa.

Tôi ngoan ngoãn ôm lấy anh, nói vài lời nhẹ nhàng.

“Thôi thì tối nay anh cứ ở lại đi. Mai sáng em mới phải đi, mình vẫn còn thời gian để ‘thực hành’ vài lần mà.”

“Thôi, không thực hành nữa.”

Bùi Diễn thở dài, đứng dậy tắt đèn phòng, rồi ôm tôi nằm xuống giường.

“Ngủ trước đi.”

Tôi không cam lòng, cố thử khơi gợi anh.

“Đã ngủ luôn sao? Trời vừa tối thôi, vẫn còn sớm mà. Sau khi chia tay anh, ngày nào em cũng thức rất khuya, giờ sinh hoạt đảo lộn hết rồi.”

“?”

“Chồng em khiến em thức khuya mỗi ngày à?”

Mặt Bùi Diễn nhăn nhó kỳ lạ.

Tôi gật đầu.

Đúng vậy.

Vì nhớ anh, tôi không thể ngủ được, đầu óc toàn những ký ức ngọt ngào với anh.

Càng nghĩ càng thấy bồi hồi.

Tôi vô thức cúi mặt, hơi ngại ngùng.

Mặt Bùi Diễn càng tối sầm hơn, anh ngồi dậy.

“Không ngủ nữa, làm việc khác đi.”

Tôi vừa định vui mừng chu môi đòi hôn thì thấy anh lôi điện thoại ra.

“Xem phim một chút.”

“Hả???”

Chỉ thấy anh mở ‘Chân Hoàn Truyện’.

Trùng hợp thay, lại là tập kinh điển nhất.

Cảnh Chân Hoàn phát hiện ra sự thật về “thế thân” Quán Quán của mình, vừa mang thai vừa quỳ khóc tuyệt vọng, căm phẫn chất vấn hoàng đế.

“Đây rốt cuộc là phúc hay là họa của thần thiếp!”

Tôi ngơ ngác.

“Không phải anh ghét nhất mấy phim cung đấu rắc rối này sao?”

Bùi Diễn thở dài, giọng nói u ám:

“Bây giờ tự nhiên thấy thích, cảm thấy rất chân thực, giống hoàn cảnh của anh.”

Chân thực?

Hoàn cảnh?

Trong chớp mắt, tôi như hiểu ra điều gì đó.

Trời ơi.

Bố mẹ anh không phải vẫn rất hòa thuận sao, chẳng lẽ lại có mấy vụ drama gia đình giàu có điển hình?

Tôi dò hỏi:

“Sao vậy, anh không thích ông ấy à?”

“Những người giống anh đều thấy ghét.”

Trời đất.

Thì ra là drama “con riêng ngoài giá thú” thành hiện thực.

Chả trách hôm nay Bùi Diễn cứ hay emo, tâm trạng trồi sụt, còn hay khóc, trông như một người thiếu cảm giác an toàn đến đau lòng.

Quá đáng thương.

Tôi ngồi thẳng dậy, chủ động ôm đầu anh vào lòng.

Giọng nói dịu dàng, vỗ về an ủi.

“Bùi Diễn, anh yên tâm, trong mắt em anh luôn là duy nhất, không ai có thể thay thế được.”

Con riêng gì chứ, sao có thể so với chính chủ Bùi Diễn của tôi được!

Mấy người kia muốn so?

Không cửa đâu!

Không biết câu nào lại chạm vào nỗi đau của anh, tâm trạng anh càng thêm nặng nề.

Vừa vui, vừa không vui.

Đúng là tâm lý đàn ông, như mò kim đáy biển.

9

Tối hôm đó, hai chúng tôi trùm chăn xem liền mười mấy tập Chân Hoàn Truyện.

Tôi xem đến mơ màng, muốn ngủ.

Bùi Diễn thì mặt ngày càng đen.

Nhìn bộ dạng của anh, cứ ngỡ anh là Chân Hoàn đầu thai, đang thực sự hòa mình vào câu chuyện.

Thực sự không chịu nổi nữa, tôi nằm gọn trong lòng anh ta rồi ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, Bùi Diễn đã không còn ở đó.

Chỉ để lại một bàn đồ ăn sáng.

Vẫn còn bốc khói nghi ngút.

Tôi gặm bánh bao anh mua cho, mở điện thoại định nhắn vài câu trêu chọc anh.

Kết quả, phát hiện tối qua anh đăng rất nhiều trạng thái trên mạng xã hội.

【Chia sẻ bài hát: “Thế Thân”】

【Chia sẻ bài hát: “Lên Ngôi”】

【Sách kinh điển đề xuất: “Tôi Là Cái Bóng Của Ai”】

【Phim “Chuyến Tàu Sinh Tử”, tôi đã vượt qua sáu toa đầy zombie, nhưng lại không thoát được một toa đầy nhân tâm. Điều này cho thấy gì? Cho thấy một toa mạnh hơn sáu toa. Vua của các món ăn vặt, xúc xích Vương Trung Vương.】

【”Thế thân” là thuật ngữ xuất hiện trong chương 17 của “Hồng Lâu Mộng”, nghĩa là người thay thế làm việc cho người khác.】

【Thứ Tư, làm kẻ thứ ba. Số ba trong văn hóa truyền thống Trung Quốc tượng trưng cho nguồn gốc vạn vật, vô cùng vô tận. Trong xã hội hiện đại, Thứ Tư thường là ngày mà nhiệt tình làm việc của mọi người xuống thấp nhất, cần một cú hích tinh thần.】

?

??

Tối qua xem xong “Chân Hoàn Truyện”, anh ta lại ngộ ra lắm điều đến thế.

Có vẻ chuyện gần đây anh ta có thêm một cậu em trai riêng đang gây áp lực tinh thần lớn, cần được giải tỏa.

Xong vụ xem mắt lần này, tôi phải cùng anh ta trải qua một đêm cuồng nhiệt để quên hết muộn phiền.

Tôi nhấn like từng trạng thái một trên trang cá nhân của anh.

Chắc anh thấy động thái của tôi, liền gọi điện ngay.

Tôi bắt máy, giọng cố tình ngọt ngào:

“Alo?”

“…”

Đầu dây bên kia không nói gì.

Tôi nhìn lại điện thoại.

Vẫn đang kết nối, sao anh không lên tiếng?

Tôi nghi hoặc hỏi, “Bùi Diễn, anh đâu rồi?

“Anh sao thế, vẫn chưa vui à?”

Cuối cùng, một giọng nói trầm khàn vang lên từ đầu dây bên kia.

“Không, chỉ là ngủ không ngon, với cả… anh rất nhớ em.”

Xem phim nhập tâm thế, lại còn động lòng, thì ngủ sao nổi?

Tôi an ủi anh, “Anh đừng nghĩ nhiều chuyện khác, chỉ cần nghĩ về em thôi là đủ rồi. Nói thật, dù hai người điều kiện có tương đồng, nhưng anh vẫn hơn hẳn.”

Anh lập tức hỏi tiếp.

“Thật không?”

“Thật mà.”

Dù anh và cậu em trai riêng kia cùng mẹ hoặc cùng cha, có huyết thống.

Nhưng sự xuất sắc của Bùi Diễn đâu phải loại mèo chó nào cũng so bì được.

“Vậy anh lợi hại hơn hay nó lợi hại hơn?”

Nó?

Cậu em trai riêng đó có giỏi hay không tôi làm sao biết?

Tôi nhanh trí trả lời:

“Tất nhiên là anh rồi.”

Cuối cùng, Bùi Diễn trở lại bình thường.

Giọng điệu trở nên lười nhác.

“Vậy em lo xong vụ xem mắt rồi về sớm nhé. Tối nay anh qua, mình tiếp tục thực hành nốt đêm qua.”

“Vâng vâng~”

9

Nhờ vào niềm tin sắp hàn gắn lại với Bùi Diễn, tôi lên kế hoạch chỉ ngồi năm phút ở buổi xem mắt để qua loa là xong.

Nhưng vừa thấy đối tượng, tôi không nhịn được mà huýt sáo một tiếng.

Wow.

Thoạt nhìn, người này có đến bốn, năm phần giống Bùi Diễn.

Nhưng không có cái khí chất lười biếng, quyến rũ của anh, cũng không có vẻ đẹp nổi bật khiến người ta phải chú ý trong đám đông.

Nói thẳng ra thì chỉ là đẹp trai bình thường thôi.

Nhìn gương mặt kiểu này, tôi cũng kiên nhẫn thêm một chút.

Đối tượng ngồi xuống, chủ động giới thiệu về mình.

Tôi cũng lịch sự đáp lại.

Dự định năm phút “cho có” biến thành nói chuyện mười phút.

Cuối cùng còn lịch sự trao đổi cả thông tin liên lạc.

Sau đó, tôi viện cớ có việc, rời khỏi buổi xem mắt trước.

Tưởng rằng buổi xem mắt cứ thế trôi qua êm đềm, ai ngờ trên đường về, mẹ tôi gọi điện.

“Gia Gia, người mai mối bảo đối phương rất hài lòng với con, họ muốn hỏi ý kiến của con.”

“Mẹ, con không có ý định gì cả, sau này mẹ đừng giới thiệu nữa.”

“Tại sao? Con với cậu Bùi chia tay rồi, có bạn trai mới rồi à?”

“Chưa, vẫn là anh ấy. Bọn con tính quay lại với nhau.”

Mẹ tôi cũng không hỏi thêm, đồng ý không giới thiệu đối tượng nào nữa.

Nhưng đối tượng xem mắt biết tôi từ chối, lại liên tục nhắn tin cho tôi.

Tôi hơi phiền, nhưng vì lịch sự vẫn bảo không hợp, mong anh ta tìm người khác.

Đối phương lại nói có thể làm bạn khác giới.

Thế nên tôi định xóa số anh ta luôn.

Kết quả, đúng lúc chuẩn bị xóa, Bùi Diễn gọi điện tới.

“Thẩm Gia Kỳ, anh đang ở siêu thị dưới nhà em.”

“Hả? Anh mua gì à?”

“Mua vài thứ cần thiết, em vẫn thích vị dâu chứ?”

Ừm…

Tôi hơi ngại ngùng phản ứng, “Ừ, nhưng anh không cần mua đâu, nhà em có rồi.”

“??”

Đầu dây bên kia vang lên tiếng nghiến răng, “Anh muốn dùng cái mới.”

Nói xong, anh tức giận cúp máy.

?

Đầu óc anh có vấn đề à?

Tôi vừa mới mua hai hộp khi đi qua siêu thị, thế mà anh còn nhất định tốn thêm tiền.

Đúng là giàu quá hóa rồ.

Bị anh làm gián đoạn, tôi quên béng chuyện xóa số của đối tượng xem mắt, chạy ngay vào phòng tắm để chuẩn bị.

Khi tôi bước ra, Bùi Diễn đã đến.

Sáng nay đi, anh đã lén lấy một chiếc chìa khóa nhà tôi.

Trước khi đến, anh cũng đã tắm rửa sạch sẽ.

Không khí giữa chúng tôi như đã sẵn sàng, không còn lý do gì để chần chừ nữa.

Thế là tôi và anh ôm lấy nhau, hôn, và loạng choạng tiến thẳng vào phòng ngủ.

Anh thở hổn hển hỏi:

“Vậy là mình quay lại rồi à?”

“Để xem anh có thực sự ‘được’ không đã.”

“Thẩm Gia Kỳ, sao em gấp thế?”

Mũi tên đã lên dây, tôi chẳng còn tâm trạng nào để giữ gìn cái hình tượng trong sáng ngớ ngẩn nữa.

“Mau lên.”

Nói xong, tôi lập tức hôn anh.

Bùi Diễn bật cười trầm thấp, đáp lại.

Ngay lúc tôi chuẩn bị tận hưởng buổi tối, điện thoại bất ngờ liên tục kêu “tít tít”.

Có ai đó gửi một đống tin nhắn cho tôi.

Sợ rằng cấp trên có chuyện đột xuất, tôi đành đẩy Bùi Diễn ra để kiểm tra.

Kết quả, vừa mở ra, tôi sững sờ.

Vì đối tượng xem mắt gửi cho tôi cả loạt ảnh.

Ảnh selfie, ảnh cơ bụng, ảnh chụp trước gương cởi trần…