TÊN ANH KHẮC TRONG GIẤY BÁO TỬ

TÊN ANH KHẮC TRONG GIẤY BÁO TỬ

Biết rõ chồng tôi, Mục Vân Bằng, đã giả chết để thay thế thân phận của em trai ruột mình, vậy mà tôi lại không vạch trần anh ấy.

Ngược lại, tôi tìm đến thủ trưởng quân khu, nói với ông rằng chồng tôi đã chết, xin ông loại chồng tôi ra khỏi quân ngũ.

Ở kiếp trước, em chồng tôi qua đời trong một tai nạn, chồng tôi không chút do dự từ bỏ thân phận đoàn trưởng để mạo danh em trai, chỉ vì không muốn tôi trở thành quả phụ.

Tôi nhận ra anh chính là Mục Vân Bằng, chất vấn vì sao lại giả mạo em chồng.

Nhưng Mục Vân Bằng một mực phủ nhận, lạnh lùng hất tay tôi ra.

“Chị dâu, tôi biết chị đau lòng vì anh cả qua đời, nhưng chị không thể vì thế mà coi tôi là anh ấy!”

Anh ta bảo vệ cô em dâu yếu đuối, đẩy tôi xuống dòng sông băng giá, cảnh cáo tôi đừng mơ mộng hão huyền.

Con gái năm tuổi của tôi khóc hỏi vì sao ba không cần con nữa, rồi bị nhốt vào chuồng trâu kiểm điểm, nhịn đói suốt ba ngày ba đêm.

Mẹ chồng mắng tôi là sao chổi khắc chồng, đuổi hai mẹ con tôi ra khỏi nhà, không một xu dính túi.

Mục Vân Bằng còn rêu rao khắp nơi rằng tôi phát điên, mới chồng chết đã dòm ngó em chồng.

Tôi bị mọi người khinh thường, phỉ nhổ, ôm con gái chết mơ hồ trong cái lạnh thấu xương của mùa đông.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay lại đúng cái ngày chồng tôi mạo danh em chồng.

Đăng nhập để theo dõi truyện này