13
Phải nói rằng, bây giờ làm việc trong hệ thống hành chính thật sự rất nhanh.
Vào ngày cuối cùng tôi còn ở quê, em họ Trần Xuyên bị loại khỏi kỳ xét duyệt công chức.
Lý do được đưa ra là: Quan hệ nam nữ không đứng đắn.
Cả nhà bác Trần Xuyên hoàn toàn choáng váng.
Bao nhiêu hy vọng, bao nhiêu vinh quang bỗng chốc sụp đổ?
Sau khi biết nguyên nhân là do bị tố cáo, cả nhà họ gần như phát điên.
Lúc chúng tôi đang ăn cơm, cả gia đình họ xông thẳng vào nhà.
Trần Tinh xông vào trước, đấm thẳng vào mặt Trần Xuyên.
Trần Xuyên vẫn còn mơ màng:
“Trần Tinh, mày điên rồi à?”
Trần Tinh mắt đỏ ngầu:
“Hay lắm Trần Xuyên, tao coi mày là anh ruột, mày coi tao là thằng ngốc, mày dám đi tố cáo tao? Mày thật đê tiện!”
“Tao tố cáo mày gì chứ? Mày nói linh tinh gì vậy?” Trần Xuyên hoàn toàn không hiểu gì.
Trần Tinh nói:
“Đừng giả vờ! Ảnh chụp màn hình tin nhắn WeChat của hai chúng ta bị mày đem đi tố cáo rồi! Mày đúng là không phải người!”
Trần Xuyên chết lặng.
Mẹ chồng tôi cũng chết lặng, vội nói:
“Tinh à, có phải mày nhầm rồi không? Anh mày không làm chuyện đó đâu!”
Trần Tinh như phát điên:
“Tao nhầm cái gì? Ngoài con trai bà ra thì còn ai nữa?”
Tôi đứng bên cạnh giả vờ do dự, nhỏ giọng nói:
“Không thể nào, chồng à, anh thật sự đã tố cáo rồi sao? Em cứ tưởng anh nói chơi thôi chứ.”
Trần Xuyên trừng mắt:
“Em nói cái gì vậy?”
Mẹ chồng gào lên:
“Cô im ngay! Đừng có nói bậy!”
Tôi tỏ vẻ ấm ức:
“Mẹ, sao con nói bậy được? Mẹ cũng từng nói mà, Trần Tinh là cái gì chứ, loại như nó mà cũng đòi thi công chức? Còn lâu mới bằng con trai mẹ…”
“Quan hệ nam nữ lăng nhăng như thế, cho dù thi đậu cũng sẽ bị người ta tố cáo thôi.”
Tôi che miệng làm ra vẻ kinh ngạc:
“A, không lẽ… mẹ chính là người đã tố cáo sao?”
Tôi còn chưa nói xong, thím (vợ của bác) đã nhào thẳng vào mẹ chồng tôi.
“Hay lắm Lý Xuân Mai, tao biết bụng mày đầy mưu mô, con tao thi đậu công chức làm mày ghen tức đến thế cơ à? Dám phá hoại tiền đồ con tao, tao liều mạng với mày!”
Hai người lao vào nhau đánh nhau loạn xạ.
Đúng là mấy bà ở quê, sức chiến đấu mạnh mẽ.
Mẹ chồng tôi bị giật rụng một mảng tóc, mặt bị cào đến chảy máu.
Còn Trần Tinh quay đầu nhìn Trần Xuyên, ánh mắt đầy thù hận:
“Hay lắm, đúng là do nhà các người làm! Trần Xuyên, tao nói cho mày biết, tao không đậu, mày cũng đừng hòng yên ổn! Đừng quên mày từng gửi cho tao mấy tấm hình với sinh viên nữ…”
Trần Xuyên vội ngắt lời:
“Trần Tinh, mày câm miệng, mày nói linh tinh gì đấy?”
Trần Tinh cười nham hiểm:
“Tao nói bậy à? Anh họ tốt của tao, chị dâu biết anh từng chơi bời với sinh viên nữ chưa? Nhưng mày yên tâm, không chỉ chị dâu, mà cả thiên hạ sắp biết rồi đấy.”
Sinh viên nữ?
Tôi nheo mắt.
Không ngờ lại đào ra thêm quả bom bất ngờ thế này.
Tốt lắm!Đọc full tại page Nguyệt hoa các
Tôi giả vờ đau lòng nhìn chồng:
“Giỏi lắm Trần Xuyên, không ngờ anh lại là loại người này! Anh có xứng với em không?!”
Trần Xuyên vội vàng giải thích:
“Giáo Giáo, em đừng tin lời nó nói! Không có chuyện đó! Anh một lòng một dạ với em!”
Tôi vừa lau nước mắt vừa nói:
“Em không nghe, anh còn dám đi tố cáo người ta, trong khi bản thân làm ra loại chuyện này, anh không biết xấu hổ sao?”
“Chúng ta chia tay đi, em không muốn nhìn thấy anh nữa!”
Trần Xuyên vội vàng chạy tới định giữ tôi lại.
Còn Trần Tinh thì lao thẳng vào Trần Xuyên, hai người quấn lấy nhau đánh lộn.
Cả đại viện nhà họ Trần hỗn loạn gà bay chó sủa.
Người trong làng kéo tới xem náo nhiệt, vây kín ba bốn lớp.
Tôi nhân cơ hội xách hành lý, lặng lẽ bỏ đi.
14
Tôi trở về Bắc Kinh.
Chưa đầy hai ngày sau, Trần Xuyên đã bị tố cáo công khai trên mạng, tố anh ta lừa gạt và chơi đùa với nữ sinh viên đại học.
Người tố cáo chính là em họ của anh ta – Trần Tinh.
Sự việc này lập tức gây chấn động trên mạng.
Đại học, nữ sinh, ngoại tình… đều là những từ khóa cực kỳ thu hút sự chú ý.
Sự việc tiếp tục bị đào bới, trường đại học lập tức thành lập tổ điều tra riêng.
Trần Xuyên còn định chối cãi.
Nhưng anh ta không ngờ nữ sinh kia lại dũng cảm đứng ra chỉ mặt tố cáo anh ta đã có hành vi “quy tắc ngầm” với cô ấy, khiến Trần Xuyên bị đánh gục hoàn toàn, không thể chống chế.
Trần Xuyên bị trường sa thải ngay lập tức.
Danh tiếng trong ngành giáo dục cũng hoàn toàn bị hủy hoại.
Tại Bắc Kinh, anh ta không còn tìm được công việc tử tế nữa.
Gia đình anh ta ở quê cũng thân bại danh liệt.
Nghe nói mẹ Trần Xuyên bây giờ đến cửa cũng không dám bước ra.
Trần Xuyên tìm đến tôi:
“Vợ ơi, anh sai rồi, anh chỉ nhất thời hồ đồ, em tha thứ cho anh lần này được không?”
“Bây giờ anh chỉ còn em thôi, em thật sự nhẫn tâm để mối tình bao năm của chúng ta tan thành mây khói sao?”
“Vợ ơi, chúng ta đi đăng ký kết hôn đi, anh đảm bảo sau này sẽ toàn tâm toàn ý với em.”
Tôi suýt nữa thì bật cười, mặt anh ta dày thật đấy.
Đến nước này mà còn dám mặt dày đến cầu xin tôi tha thứ sao?
Thật là không thấy quan tài không đổ lệ!
Tôi mở miệng nói:
“Anh không tự nhìn lại mình xem, anh xứng sao?”
Trần Xuyên không tin nổi vào tai mình.
Bởi vì trước giờ tôi chưa bao giờ nói với anh ta những lời như vậy.
“Vợ ơi, em…”
Tôi lấy điện thoại ra, mở đoạn ghi âm hôm đó trong khách sạn giữa ba người nhà họ Trần.
“Mẹ, mẹ biết gì chứ? Quan hệ của bố Giáo Giáo có thể giúp con sớm được phong phó giáo sư, mẹ nói mẹ gây chuyện với cô ấy làm gì?”
“Hơn nữa, mẹ có tranh giành thể diện thì cũng phải đợi con và cô ấy đăng ký kết hôn xong chứ? Tốt nhất là đợi sinh con rồi, đến lúc đó cô ấy bị ràng buộc, mẹ muốn hành hạ thế nào cũng được.”
“Mẹ, Giáo Giáo là con gái một, sau này nhà họ chẳng phải đều là của chúng ta sao?”
Mặt Trần Xuyên trắng bệch, run rẩy chỉ vào tôi:
“Thì ra hôm đó em đã nghe hết? Em biết từ lâu rồi… Vậy tại sao em còn về quê với anh?”
Đột nhiên, anh ta trợn trừng mắt, mặt đầy kinh hoàng:
“Tất cả là do em làm? Chuyện Trần Tinh thi công chức bị tố cáo là em làm sao?”
Tôi cười rực rỡ:
“Anh đang nói gì vậy? Em nghe không hiểu.”
Tôi tuyệt đối sẽ không thừa nhận là tôi đã tố cáo em họ anh ta.
Dù sao bây giờ cả nhà họ cũng đang căm thù Trần Xuyên, tôi đâu có ngu mà đổ tội vào mình.
Còn nữa, nữ sinh đứng ra tố cáo anh ta cũng là tôi tìm.
Rất đơn giản, tôi hứa với cô ấy rằng chỉ cần cô ấy dám đứng ra chỉ đích danh anh ta, tôi sẽ nhờ bố tôi dùng quan hệ giúp cô ấy được xét tuyển học thẳng lên cao học.
Anh ta tưởng con gái một ở Bắc Kinh đều là ngốc nghếch dễ lừa sao?
Trần Xuyên hoàn toàn suy sụp, ngồi phịch xuống đất.
Tôi quay người bỏ đi.
Muốn ăn trọn của hồi môn của con gái một ở Bắc Kinh? Nằm mơ đi!
Tôi chuẩn bị bắt đầu cuộc sống mới của mình.
Còn cuộc đời của anh ta đã hoàn toàn sụp đổ.
[Toàn văn hoàn.]