HẸN GẶP CẬU Ở KÍ TÚC XÁ NĂM NHẤT

HẸN GẶP CẬU Ở KÍ TÚC XÁ NĂM NHẤT

Lại một lần nữa bị khóa trái trong nhà vệ sinh, tôi vừa khóc vừa leo lên sân thượng, chuẩn bị nhảy lầu.
 Trên đó cũng có một cậu con trai đang đứng sẵn.
 Tôi cố nén nước mắt:
 “Cho tôi chen hàng trước được không?”

Trước mắt bỗng nhòe đi, bay qua một loạt dòng bình luận lơ lửng:

【Tên nhân vật quần chúng này chắc không biết đâu, đây là phản diện tương lai đấy, sau này sau lưng làm chuyện ác không thiếu gì, chôn người dưới ruộng là chuyện cơm bữa.】
 【Cười chết mất, phản diện mà tự sát á? Hắn chỉ biết giết sạch thiên hạ thôi! Đừng nhìn hắn đeo miếng ngọc mà lầm, thật ra đó là bạch nguyệt quang tặng, chỉ cần tháo xuống là lập tức lật mặt thành ác quỷ ngay!】
 【Mau nhảy đi, nữ chính đang đi ngang dưới lầu, tiện tay giúp gọi xe cấp cứu luôn. Tuy nhân vật quần chúng này chết rồi, nhưng chết cũng đáng, nam chính nhờ vậy mới phát hiện nữ chính lương thiện tốt đẹp.】

Bạch nguyệt quang?

Tôi nhìn miếng ngọc lộ ra trước cổ áo cậu ta, hơi ngẩn người.
 Chẳng phải đó chính là thứ tôi hồi sáu tuổi dùng miếng nhựa đổi kẹo, cái đồ giả rẻ tiền ấy sao?

Đăng nhập để theo dõi truyện này