ÁNH TRĂNG NĂM ẤY

ÁNH TRĂNG NĂM ẤY

Mẹ tôi gả tôi cho một thiếu gia giàu có nhưng bị liệt hai chân.

Ngày cưới, tôi dè dặt hỏi anh ấy: “Có cần tôi cõng anh lên giường không?”

Anh ấy cười nhẹ, chẳng mấy quan tâm: “Làm phiền em rồi.”

Tôi xắn tay áo lên định cõng anh ấy, nhưng lại không đứng vững, cả hai cùng ngã xuống đất—

Chỉ thiếu một chút nữa thôi là tôi đã thừa kế gia sản hàng tỷ rồi.

Đăng nhập để theo dõi truyện này