NGƯỜI KẾ NGHIỆP NHÀ HỌ THẨM

NGƯỜI KẾ NGHIỆP NHÀ HỌ THẨM

Tôi đang thư giãn trên du thuyền ở vùng biển quốc tế thì bất ngờ trông thấy cô em gái khác họ của mình bị vây giữa bàn chơi bài.

Hai cậu bạn thanh mai trúc mã của cô ấy đứng đối diện, vây quanh một cô gái yếu đuối, khóe môi treo nụ cười lạnh: “Thế nào, Nhị tiểu thư nhà họ Giang không theo nổi nữa à? Lúc trước còn mạnh miệng lắm mà? Một chiếc khăn lụa mà dám đòi Diêu Diêu ba triệu tệ?”
“Bỏ bài cũng được thôi, nhưng 15% cổ phần của nhà họ Giang cô, ngày mai phải chuyển nhượng cho Diêu Diêu.”

Các đốt ngón tay của em gái tôi siết chặt đến trắng bệch, hốc mắt đỏ hoe.
Có kẻ cười đùa rồi tháo cà vạt ra.

 “Hết tiền rồi à, cô em? Thế này nhé, cô cởi một món đồ, tôi cho cô năm trăm chip.”
 Tiếng huýt sáo vang lên khắp nơi: “Cởi sạch đi, đống chip của tôi đều là của cô!”

Tôi đứng trong bóng tối trên tầng cao, thong thả xoay chiếc nhẫn ở ngón út.
 Mấy năm không lộ diện, đám rác rưởi này có vẻ quên mất một điều — dù con bé mang họ Giang theo cha, nhưng vẫn là người nhà họ Thẩm của tôi.
 Đụng đến người con gái nhà họ Thẩm, thì phải trả bằng mạng.

Đăng nhập để theo dõi truyện này