TÔI VÀ BẠN THÂN CÙNG GẶP NHAU DƯỚI HOÀNG TUYỀN

TÔI VÀ BẠN THÂN CÙNG GẶP NHAU DƯỚI HOÀNG TUYỀN

Tôi và cô bạn thân cùng mất vào cùng một ngày.

Gặp nhau dưới địa phủ, cả hai ôm nhau khóc nức nở.

Khóc đã đời, cô bạn thân nói: “Vừa nãy gặp được một anh chàng thể thao da ngăm, đúng gu của cậu.”

Tôi phấn khích: “Còn mình vừa thấy một anh chàng trắng trẻo, điềm tĩnh, nho nhã, nhìn qua đã biết là hợp với cậu!”

Một tháng sau, chúng tôi bị Diêm Vương tóm gọn.

Ngài bảo rằng Hắc Bạch Vô Thường không chịu nổi nữa, đã đình công rồi.

Để phạt, chúng tôi phải tạm thời làm việc thay.

Tôi và cô bạn thân cầm theo dây xích bắt hồn và gậy khóc mướn, đứng trên con đường Hoàng Tuyền mà nhìn nhau bối rối.

Ba giây sau, cả hai đồng thanh:

“Đi nhà người yêu cũ của cậu trước.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này