5
“Còn cô là ai? Mới đến đã khiêu khích Nhụy bảo, chắc là ghen tị với thân phận của cô ấy rồi.”
“Đúng đúng, tôi ghen tị đấy, ghen vì cô ta là con gái đại gia, thế được chưa?”
Nghe vậy, đám fan càng sục sôi hơn, cứ như sẵn sàng cãi nhau với tôi mười ngày nửa tháng.
Tô Nhụy vội vàng can ngăn: “Cảm ơn cưng đã bênh vực chị, nhưng đừng cãi nữa, ảnh hưởng đến livestream thì không hay.”
“Cô gái này, cho dù cô ghen hay vì lý do gì khác, tôi cũng không có thù oán gì với cô, mong lần sau gặp tôi đừng như vậy nữa. Nếu không tôi sẽ nhờ luật sư can thiệp.”
“Cô cũng không muốn trẻ thế này đã có tiền án tiền sự chứ?”
Tôi cười khẩy: “Không sao đâu, tôi lớn từng này còn chưa gặp luật sư bao giờ. Cô cứ kiện đi, cho tôi mở mang tầm mắt xem luật sư nhà đại gia ra sao.”
Tô Nhụy có vẻ không ngờ tôi lại mặt dày như vậy, cười gượng lắc đầu.
“Tiền án không tốt cho cô đâu, lần này tôi tha cho cô.”
Nói xong quay người định đi, tôi nhướng mày, chộp lấy cổ áo cô ta, lỡ mạnh tay làm cô ta xoay vòng tại chỗ.
Tôi suýt cười lăn: “Khoan khoan, đừng tha cho tôi chứ.”
“Cô làm gì vậy? Mau thả Nhụy bảo ra!” Đám fan gần đó nổ tung.
Tô Nhụy xoay mấy vòng, đứng không vững suýt ngã, tôi nhịn không nổi nữa, vội buông tay rồi bật cười khanh khách.
Tô Nhụy loạng choạng dựa vào ghế, mặt đỏ bừng, có lẽ thấy mất mặt, liền đứng dậy bỏ đi.
Tôi cố nén cười.
“Mau gọi điện cho ba mẹ đại gia của cô đi, bảo họ nhanh chóng cho luật sư kiện tôi ấy! Đừng có chậm chạp nha.”
Vì đang livestream nên chương trình không yêu cầu khán giả nộp điện thoại khi vào.
Thế nên có không ít người đang quay clip hoặc livestream lại.
Cuộc đối thoại lúc nãy không ngoài dự đoán đã bị đăng lên mạng, dư luận lập tức bùng nổ.
Mọi người đồng loạt đứng về phía Tô Nhụy.
“Con nhỏ nhà quê nào vậy? Nó có biết Nhụy bảo là ai không? Dám bắt nạt tiểu thư nhà giàu á?”
“Đợi đó đi, dám bắt nạt Nhụy bảo còn bảo cô ấy gọi điện cho ba mẹ? Tôi chờ xem ngày cô phải xin lỗi toàn mạng, tán gia bại sản.”
“Đại tiểu thư nhà ta bị bắt nạt rồi mà bên phía chính thức chẳng thấy ai ra mặt? Cái tập đoàn gì vậy trời, lát nữa để Nhụy bảo đuổi sạch các người. @Tập đoàn Tô Thị”
“Đúng đó đúng đó, mau nhắn với chủ tịch và phu nhân đi, con gái họ bị con nhỏ nhà quê bắt nạt đó @Tập đoàn Tô Thị”
“Trời ơi, nhìn con nhỏ nhà quê đó kìa, che kín mít từ đầu đến chân, mặt còn không dám lộ ra mà dám hống hách với Nhụy bảo. Nó tưởng mình là tiểu thư nhà giàu thật chắc? Cười chết mất.”
Dù fan của em tôi rất thương nó,
Nhưng trong video thì bằng chứng “ăn hiếp” Tô Nhụy cùng tôi lại quá rõ ràng.
Vậy nên bọn họ có muốn bênh em tôi cũng không biết nói sao.
Có điều thân phận tiền bối của em tôi vẫn còn đó, fan “nô tài già” của Tô Nhụy cũng không dám mắng em tôi quá lố, thế là toàn bộ hỏa lực dồn hết lên người tôi.
Em tôi đưa cho tôi xem những lời mắng chửi trên mạng.
Tôi chỉnh lại laptop đang đặt trên đùi, cười khẩy, nhưng tay vẫn không ngừng gõ luận văn.
“Chụp màn hình hết đi, gửi cho luật sư nhà mình xử.”
“Ok chị!”
Nửa tiếng sau, em tôi nói:
“Gửi xong rồi! Giờ để em lên tài khoản chính bắn trả lại bọn nó.”
Nó xắn tay áo, gõ bàn phím rào rào, tôi liếc nhìn một cái rồi mặc kệ.
Cứ mắng đi, toàn là loại đáng bị mắng cả.
Nhà tôi từ trước đến nay không có cái thói bị mắng mà không dám cãi lại đâu.
6
Vốn dĩ dư luận đang dần nghiêng về phía Tô Nhụy để cổ vũ cho sân khấu debut của cô ta, ai ngờ em tôi vừa nhúng tay vào thì chiếm luôn top 3 hot search.
Một trận ầm ĩ như vậy làm khán giả tại chỗ cũng chẳng còn tâm trạng xem sân khấu, nhưng lượng xem livestream thì lại tăng vùn vụt.
Ban tổ chức nhanh chóng để ý.
Sau một tiết mục nữa, MC lại cười cười bước lên sân khấu.
“Quý vị khán giả, đạo diễn chương trình nhận thấy có chút tranh cãi trên mạng liên quan đến thành viên của chúng ta, đặc biệt nhờ tôi lên đây để điều hòa không khí.”
Đạo diễn cho máy quay lia thẳng về phía tôi.
Tôi đang mải viết luận văn, không để ý, em tôi phải vỗ tôi một cái.
Tôi tháo tai nghe xuống thì nghe MC đang cố ý nói với giọng khinh khỉnh, tâng bốc quá lố như chó liếm giày cho Tô Nhụy.
“Cô gái này, xin hỏi cô tên gì?”
“Có thể nói cho mọi người biết vì sao cô lại nhắm vào cô Tô không?”
“Fan của chương trình đều biết, cô Tô là tiểu thư con nhà đại gia, con gái cưng của Chủ tịch Tô và phu nhân đó nha!”
“Cô ấy bị oan ức, Chủ tịch Tô và phu nhân chắc chắn sẽ đau lòng lắm.”
“Biết rõ như vậy mà cô vẫn dám công khai gây sự với cô Tô, xin hỏi cô lấy gì mà tự tin vậy?”
“Chẳng lẽ chỉ vì cái mồm biết cãi sao?? Không phải chứ không phải chứ không phải chứ???”
“Hay là! Cô vốn chẳng thèm để Chủ tịch Tô, phu nhân Tô và con gái họ vào mắt??”
“?”
Em tôi: “?”
MC nói càng lúc càng điên, vì muốn châm dầu vào lửa cũng hết mình thật.
Không biết ban tổ chức hứa thưởng bao nhiêu mà chơi liều vậy?
“Chị, cái MC này bị điên à?”
“Còn cái đồ giả mạo kia cũng điên nốt, lên sân khấu như tượng gỗ, mặc kệ MC nói gì cũng không phản ứng, chẳng phải mặc định hết lời MC nói à? Chị là tiểu thư xịn còn chẳng kênh kiệu vậy đâu, nghe kiểu này người ta lại tưởng nhà mình toàn loại cậy quyền cậy thế.”
“Dì và dượng mà biết chắc tức chết.”
Tôi gật đầu, cười vì tức.
Một lũ giỏi thật đấy, cố tình châm dầu vào lửa để câu view hả?
Được thôi, để tôi cho các người hot luôn! Nhưng chương trình có chịu nổi cái hot này hay không thì chưa chắc đâu nhé!
Tôi đưa laptop cho em tôi, buộc tóc dài màu hạt dẻ thành đuôi ngựa, khí thế hừng hực bước lên sân khấu.
Vừa lên sân khấu đã tát cho MC hai cái bôm bốp!
“Nói như đánh rắm vậy mà cũng làm MC? Về chuồng heo ăn phân đi cho rồi! Cái tiêu chuẩn chương trình này thấp thật.”
MC bị tôi tát cho choáng váng, mặt đỏ phừng phừng, tức muốn đánh lại tôi, nhưng tôi nhếch mép, giơ chân đá thẳng vào bụng hắn, đá hắn lùi mấy bước vấp đạo cụ mà ngã sõng soài.
Buồn cười chết đi được, định đánh nhau với tôi á?
Tôi từ nhỏ đã học võ bài bản đấy nhé!
Hắn tức tối há miệng ra như muốn chửi, nhưng bị mấy nhân viên chạy từ hậu trường ra cắt ngang.
Nhân viên vội vàng đỡ hắn xuống, từ hậu trường cũng thay ngay một MC mới, rón rén mời Tô Nhụy lên đứng cạnh tôi, rồi đưa mic cho tôi.
Tôi cầm mic, liếc Tô Nhụy:
“Tôi họ Nhan.”
“Chào cô Nhan, tiện cho hỏi cô có thể tháo khẩu trang ra không?”
MC mới thái độ tốt hơn nhiều.
Tôi cũng không làm khó, tháo khẩu trang và mũ xuống.
Cả khán phòng xôn xao.
Em tôi hô to qua loa: “Thế nào? Đẹp không!”
“…” Thằng nhóc này không biết kiếm đâu ra cái mic nữa.
“Nhanh nào, đánh nhanh rút gọn còn về nhà làm luận văn!”
Khán giả tại chỗ và khán giả xem livestream bắt đầu đoán mối quan hệ giữa tôi và em tôi.
MC nhận được lệnh từ đạo diễn, định hỏi kỹ chuyện này, nhưng còn đang lưỡng lự thì Tô Nhụy đã lên tiếng cướp lời:
“Cô Nhan, hình như đây là lần đầu chúng ta gặp nhau, tại sao cô lại cố tình nhắm vào tôi?”
Tôi nhìn cô ta, không bỏ qua tia khinh khỉnh lướt qua trong mắt cô ta.
Buồn cười thật, có gì mà chảnh vậy?
“Bởi vì tôi không chịu nổi cái thói ăn cắp vặt của cô thôi.”
Tô Nhụy sững người, ánh mắt thoáng hoảng loạn.
7
“Cô đang nói cái gì vậy? Xin đừng vu khống bôi nhọ tôi vô cớ!”
“Cô làm thế này, tôi có thể nhờ luật sư nhà tôi kiện cô tội phỉ báng và làm nhục đấy!”
“Có lẽ cô chưa biết, đội ngũ luật sư của nhà họ Tô chúng tôi thuộc hàng đỉnh nhất trong ngành!”
Tôi bật cười: “Kiện tôi à?”
“Được thôi.”
Nói xong tôi tát thẳng hai cái bôm bốp vào mặt cô ta!
“Tội phỉ báng chắc chưa đủ thành lập đâu, nhưng hai cái tát này đủ để cô kiện tôi chưa?”
Mặt Tô Nhụy cứng đơ, tức tối giơ tay định đánh trả.
Tôi chặn tay cô ta lại, tiện tay tát thêm hai cái nữa!
“Ây da, quên chưa nói, kiếp trước tôi là mama dạy đánh trong cung hoàng đế đó, nên chỉ có tôi đánh người, chứ chẳng ai đánh lại được tôi đâu nha~”
Vừa dứt lời, tiếng cười của em tôi đã vang khắp hội trường.
Ngay sau đó, hai chị em tôi lại bị dân mạng công kích.
Tô Nhụy ôm mặt, đau đến chảy nước mắt ròng ròng.
“Cô Nhan! Làm người cũng phải có giới hạn chứ, muốn nổi tiếng thì hãy tham gia tuyển chọn đàng hoàng, sao phải đến gây sự, ăn ké độ hot của tôi?”
“Nhân viên bảo vệ đâu? Mau bắt cô ta lại!”
Nhưng bảo vệ chẳng thấy đâu, tôi cầm mic, cười ha hả.
“Ơ kìa, không phải cô là con gái độc nhất của đại gia sao? Nhà cô đầu tư cho chương trình nhiều thế cơ mà, sao lại không gọi nổi vài bảo vệ?”
“Tiểu thư Tô à, làm con gái đại gia mà thảm quá ha.”
“Phụt.”
Lại một tiếng cười bật ra.
Nhưng lần này không phải của em tôi.
Mà nghe giống giọng vị hôn phu của tôi — người đang bù đầu giải quyết công việc ở nước ngoài suốt nửa năm nay.
Tôi nhìn về phía hậu trường.
Không ngoài dự đoán, vị hôn phu của tôi — người mà nửa tháng mới gặp một lần — từ hậu trường bước ra.
Anh ấy khác tôi hoàn toàn.
Trên mạng anh nổi tiếng là tổng tài trẻ tuổi lạnh lùng.
Vừa xuất hiện, mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía anh.
“Trời ơi! Tôi thấy tổng giám đốc Hách kìa!”
“Nghe đồn tổng giám đốc Hách và tiểu thư nhà họ Tô đã đính hôn nửa năm trước, lẽ nào tin đồn là thật? Tổng giám đốc đến để chống lưng cho Nhụy bảo à??”
“Á á á, đúng kiểu chuyện tình cổ tích!!!”