THANH XUÂN TÔI VIẾT LẠI CHÍNH LÀ CẬU

THANH XUÂN TÔI VIẾT LẠI CHÍNH LÀ CẬU

Tôi và anh trai mình là cặp anh em phản diện trong một cuốn tiểu thuyết.

Để cứu vớt số phận pháo hôi của cả hai, anh tôi chọn cách khiêu khích nam chính, còn tôi thì chạy theo phía sau liều mạng chữa cháy.

Anh tôi cướp mất vị trí thủ khoa của nam chính.
 Tôi hèn mọn đi xin lỗi thay: “Xin lỗi xin lỗi, thật ra anh tôi chép bài đó, tôi sẽ về nhà dạy dỗ lại anh ấy cho đàng hoàng.”

Anh tôi nhận thư tình mà nữ chính đưa.
 Tôi nước mắt nước mũi tèm lem: “Anh tôi… không biết chữ, tưởng là thư khiêu chiến thôi mà. Ai da, việc gì mà thành ra thế này chứ!”

Anh tôi vô duyên vô cớ trùm bao bố đánh cho nam chính một trận.
 Tôi tối sầm mặt, nghiến răng khai thật:
 “Cái này… là tại ảnh phát hiện tôi thích cậu, nên mới…”

Nam chính luôn lạnh nhạt bỗng dưng nâng mắt, liếc tôi một cái:
 “Thật sao?”

Đăng nhập để theo dõi truyện này