Bạn thân của tôi là nữ phụ ác độc.
Cô ấy sắp sửa thức tỉnh bản chất nữ phụ ác độc, sẽ điên cuồng si mê nam chính, cầm đầu bắt nạt nữ chính trong trường, trở thành công cụ thúc đẩy cốt truyện.
Cuối cùng nhận về kết cục thê thảm: hủy dung, mất trinh tiết, nhảy biển tự sát.
Tôi quay đầu nhìn cô bạn thân vẫn đang ăn khoai tây chiên cười ngốc nghếch, vẻ mặt dần dần trở nên nghiêm túc.
Cô bạn ngớ người: “Sao vậy?”
Tôi móc điện thoại ra, lật đến ảnh nam chính: “Học sinh chuyển trường mới đến hôm qua, tôi thích cậu ta rồi.”
Cô bạn cầm điện thoại nghiên cứu hồi lâu, cuối cùng bĩu môi chê bai:
“Không xứng với cậu.”
“Suốt ngày mặt lạnh như thể ai nợ cậu ta năm triệu vậy.”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, thầm quyết định: từ nay về sau, tôi sẽ làm fan cuồng trung thành của nam chính.
1.
Bạn thân của tôi tên là Kiều Lạc, tiểu thư của tập đoàn nhà họ Kiều.
Da trắng, xinh đẹp, chân dài, từ nhỏ đã học giỏi, lại rất nghĩa khí.
Còn tôi, là con gái của người giúp việc nhà cô ấy.
Tuy thân phận chênh lệch nhưng chúng tôi chơi với nhau từ bé đến lớn, tình cảm tốt đến mức đã là bạn thân mười mấy năm.
“Chán chết đi được.”
Kiều Lạc nhét hộp cơm cao cấp mà người nhà chuẩn bị cho cô ấy vào tay tôi, tiện tay cướp luôn bịch khoai tây chiên trong tay tôi.
Ăn một miếng: “Món này mới là mỹ vị nhân gian.”
Tôi ngẩn người nhìn cô ấy, không kiềm được nhớ lại giấc mơ đêm qua.
Trong mơ, tất cả chúng tôi đều đang sống trong một cuốn tiểu thuyết Mary Sue tên 《Cưng Chiều Tiểu Thư Bá Đạo》.
Câu chuyện xảy ra tại ngôi trường chúng tôi đang theo học.
Nam chính là học sinh chuyển trường có thân phận thần bí, Tô Trạch.
Nữ chính là Lâm Vũ Nhu, cô gái nhỏ nhà nghèo dịu dàng thuần khiết.
Còn tôi… ồ, tôi thậm chí không có tên trong truyện.
Chỉ là một nhân vật qua đường không ai nhắc tới.
Nhưng bạn thân tôi – Kiều Lạc – lại có rất nhiều đất diễn.
Trong truyện, cô ấy chẳng phải người tốt đẹp gì, mà là nữ phụ ác độc đầu óc ngu ngốc, chuyên làm nền cho tình cảm của nam nữ chính.Đọc full tại page Vân hạ tương tư
Cô ấy vừa gặp đã yêu Tô Trạch, nhưng Tô Trạch chỉ dành sự đặc biệt cho Lâm Vũ Nhu.
Vậy là cô ấy bắt đầu điên cuồng nhắm vào Lâm Vũ Nhu:
- Dẫn người nhốt cô ấy trong nhà vệ sinh bỏ hoang.
- Sai người vu oan cô ấy ăn cắp tiền.
- Cắt nát chiếc váy mà Lâm Vũ Nhu vất vả mới thuê được để đi dự tiệc, khiến cô ấy bẽ mặt trước đám đông…
Cô ấy cứ mãi gây chuyện, nhưng tình cảm của nam nữ chính lại ngày càng gắn bó.
Cuối cùng, cô ấy bị kích thích đến mức gần như sụp đổ.
Cô ấy hạ thuốc kích dục Lâm Vũ Nhu, rồi đưa cô ấy đến một con hẻm vắng, ném cho vài tên côn đồ.
Nhưng nữ chính dù sao cũng có hào quang bảo vệ.
Đúng lúc quan trọng, nam chính từ trên trời giáng xuống, cứu cô ấy đi, hai người cùng trải qua một đêm mập mờ.
Sau đó, Lâm Vũ Nhu phát hiện mình có thai, bắt đầu màn “bầu chạy nam đuổi”, drama cẩu huyết điển hình.
Còn nữ phụ ác độc Kiều Lạc, cũng hoàn thành vai trò của mình.
Đáng tiếc… không thể lui xuống an toàn.
Nam chính phát hiện Lâm Vũ Nhu mất tích, toàn bộ cơn giận đều đổ lên đầu Kiều Lạc.
Anh ta bắt đầu một cuộc trả thù nghiền ép không thương tiếc.
Kết cục cuối cùng của Kiều Lạc… tôi nghĩ lại vẫn thấy lạnh cả người.
Bị hủy dung, bị cưỡng bức, bị gia đình ghét bỏ, cuối cùng nhảy biển tự sát.
“Hôm nay khoai tây chiên giòn ghê luôn.” Kiều Lạc nhét một miếng khoai tây vào miệng tôi: “Miếng cuối cùng, cho cậu đấy.”
Thấy tôi ngơ ngẩn, cô ấy cười ngả nghiêng.
Tôi nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô ấy, cũng thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Cô ấy như thế này, chắc chẳng thể nào trở nên ác độc nổi đâu.
Quả nhiên chỉ là một giấc mơ, không thể tin được.
Ong ong ong—
Lúc này điện thoại tôi lại rung lên mấy hồi.
Là thông báo từ siêu chủ đề của trường mà tôi đang theo dõi.
Tôi tiện tay nhấn vào xem, rồi lập tức cứng đờ tại chỗ.
2
【Oa oa oa, anh trai ở đâu ra vậy, đẹp trai quá mức rồi đó!】
【Học sinh chuyển trường mới đến à? Để tôi điều tra thử xem cậu ta là thiếu gia nhà nào…】
【Không tra ra được, thân phận rất bí ẩn.】
Nhìn những bức ảnh được đăng trên siêu chủ đề, toàn thân tôi lạnh toát.
Tô Trạch.
Nam chính mà tôi đã mơ thấy.
Cậu ấy thật sự tồn tại, hơn nữa còn xuất hiện nhanh như vậy.
Vậy có phải có nghĩa là, tất cả những gì tôi mơ thấy đều sẽ trở thành sự thật?
Tương lai, những sự việc trong mơ sẽ lần lượt xảy ra.
Còn Kiều Lạc—
Tôi quay đầu nhìn cô bạn thân đang vừa ăn khoai tây chiên vừa ngốc nghếch lướt điện thoại, bàn tay cầm điện thoại của tôi khẽ run lên.
Kiều Lạc lớn hơn tôi một tuổi.
Hồi nhỏ, thật ra cô ấy không thích tôi, chê tôi ngốc, ăn mặc quê mùa.
Nhưng khi tôi bị con trai của tài xế bắt nạt, cô ấy lại đứng ra, đánh cho thằng nhóc đó một trận.
Cô ấy nhặt tôi đang khóc nức nở về, rửa ráy sạch sẽ.
“Có gì mà khóc, vô dụng muốn chết, nó đánh cậu, cậu không biết đánh lại sao?”
“Cậu là bạn của bổn tiểu thư, có thể cứng rắn lên được không?”
Tôi ngây người: “Bạn… bạn sao?”
“Đúng vậy!” Cô ấy trừng to mắt: “Không thì tôi dạy cậu làm toán, còn tặng cậu quần áo làm gì?”
Thì ra, cô ấy không phải ghét tôi ngốc, ghét tôi quê mùa.
Cô ấy muốn làm bạn với tôi.
Tiểu thư nhà giàu tính tình nóng nảy, nhưng may mắn tôi lại là người hiền lành.
Hai con người tính cách trái ngược cứ thế ầm ĩ bên nhau gần mười năm.
Tôi chưa từng nghĩ đến, một ngày nào đó Kiều Lạc sẽ rời xa tôi, mà lại theo cách thảm khốc như thế.
Cô ấy sẽ chết.
Nhận thức này khiến tôi bỗng thấy hoảng loạn.
Nhưng rất nhanh, tôi đã bình tĩnh lại.
Tôi nhận ra, giấc mơ tiên tri này là cơ hội mà ông trời đã ban cho tôi, cũng là cơ hội của Kiều Lạc!
Kết cục của Kiều Lạc, không phải là không thể thay đổi!
Chỉ cần cô ấy không thích Tô Trạch, không nhằm vào Lâm Vũ Nhu, cô ấy sẽ không gặp chuyện!
Nghĩ đến đây, tôi cúi đầu nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, chìm vào suy nghĩ.
Làm thế nào để khiến Kiều Lạc không thích, thậm chí là ghét nam chính đây?
Kiều Lạc nhận ra sự khác thường của tôi, thò đầu qua xem.
“Đang xem gì vậy? Nhìn chăm chú thế?”
Linh quang chợt lóe, trong lòng tôi nảy ra một ý tưởng.
Tôi lập tức giơ điện thoại lên, chỉ vào Tô Trạch: “Người này, đẹp trai không?”
Kiều Lạc nhìn rõ khuôn mặt cậu ta, trong nháy mắt có vẻ mơ hồ, hai gò má cũng kỳ lạ đỏ lên đôi chút.
Cô ấy vốn không phải người mê trai, phản ứng này chắc chắn là do cốt truyện đang thúc đẩy phát triển.
“Cậu ấy… cậu ấy…”
Tôi lập tức cắt ngang: “Cậu ấy là học sinh chuyển trường mới, tớ vừa gặp đã thích rồi.”
Ánh mắt mơ hồ của Kiều Lạc ngay lập tức trở nên tỉnh táo.
“Cái gì?!”
Cô ấy hét lên một tiếng, giật lấy điện thoại, ghé sát vào xem.
Lần này trong mắt không còn chút si mê nào, chỉ toàn sự đánh giá soi xét.
“Cậu ta là ai vậy hả?”
“Cậu quen cậu ta à? Mới gặp đã nhất kiến chung tình rồi?”
“Bảo Bảo, nói thật nhé, cậu ta không xứng với cậu đâu.”
“Thật đấy, cậu nhìn xem, cái thái độ đó, mặt thì lúc nào cũng dài như ai nợ cậu ta năm triệu vậy, nhìn qua đã thấy không dễ sống chung rồi.”
“Không được, người này không được, sau này chắc chắn là kiểu sẽ bạo hành gia đình…”
Kiều Lạc lải nhải không ngừng chỉ trích.
Còn tôi, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Chiêu này hiệu nghiệm rồi!
Thế là tôi âm thầm hạ quyết tâm.
Từ hôm nay, trước mặt Kiều Lạc, tôi sẽ trở thành fan cuồng trung thành nhất của Tô Trạch!
3
Làm fan cuồng không dễ, lại còn cạnh tranh khốc liệt.
Lúc tôi nhét những lá thư tình mua sỉ trên mạng vào dưới ngăn bàn của Tô Trạch, phát hiện bên trong đã chất đầy thư tình và quà tặng rồi.
Chậc, quả nhiên là nam chính.
Kiều Lạc lườm tôi một cái: “Không hiểu nổi, cậu thích cậu ta ở điểm nào vậy? Cậu theo đuổi cậu ta cả tháng rồi, cậu ta còn chưa thèm nhìn cậu lấy một lần!”
Tôi thẹn thùng cúi đầu: “Chỉ cần đứng từ xa ngắm cậu ấy là đủ rồi.”
Kiều Lạc: “…”
Hai đứa tôi vừa rời khỏi lớp của Tô Trạch thì đụng ngay cậu ta đang được đám người vây quanh đi về phía này.
Dáng vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo, bất cần.
Tôi nghe thấy Kiều Lạc khinh miệt cười khẩy: “Thằng cha giả vờ.”
Tôi cố gắng nén khóe môi đang muốn cong lên: “Cậu đừng nói cậu ấy như vậy…”
Kiều Lạc tức điên, sải bước bỏ đi.
Tôi vội vàng chạy theo dỗ dành cô ấy.
…
Sáng hôm đó, tôi như thường lệ đi mua bữa sáng cho Tô Trạch.
Rồi như thường lệ, lại bị từ chối.
Tôi ngồi xổm bên vệ đường, buồn bã ăn phần bữa sáng của mình, thì bỗng có người ngồi xổm xuống trước mặt tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn lên.
Ồ, là một anh đẹp trai, trông có vẻ quen quen.
Tôi nghĩ một lúc, rồi chợt nhớ ra.
Thẩm Dịch Hàn, em trai của nam phụ trong cuốn tiểu thuyết 《Cưng Chiều Tiểu Thư Bá Đạo》.