BA NĂM BIẾN MẤT, MỘT ĐỜI BÌNH YÊN

BA NĂM BIẾN MẤT, MỘT ĐỜI BÌNH YÊN

Trọng sinh về thập niên 80, tôi lặng lẽ cắt đứt mọi liên hệ với vợ – Tôn Ưu Nhã.

Một mình ra chợ bày sạp bán hàng.
 Một mình đến rạp chiếu phim mới khai trương trong thành phố xem phim.
 Thậm chí đến cả bữa cơm cũng chỉ nấu phần cho một người.

Chỉ bởi kiếp trước tôi đã cưới cô ấy, nhưng lại bị lạnh nhạt suốt bốn mươi năm.

Trước lúc lâm chung, cô ấy lạnh lùng rút ống dưỡng khí của tôi, ánh mắt ngập tràn thù hận:
 “Nếu có thể lựa chọn lại, tôi nhất định sẽ không lấy anh!”

Lúc mở mắt ra lần nữa, mẹ tôi đang hỏi tôi và em trai:
 “Dựa theo hôn ước, trong hai đứa nhất định phải có một đứa cưới đại tiểu thư nhà họ Tôn. Vậy ai muốn cưới?”

Tôi còn chưa kịp mở miệng từ chối thì em trai đã bước lên trước một bước, khinh thường liếc tôi một cái:
 “Mẹ, để con cưới đi!”

Đăng nhập để theo dõi truyện này