16
Hotsearch vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.
Phó Hà Cảnh cũng mặt dày bám luôn ở nhà tôi không chịu đi.
Cư dân mạng thi nhau tò mò rốt cuộc ai mới là cha ruột của con gái tôi, ai nấy đều hăng hái hóng hớt trên mạng.
Thậm chí còn muốn xem nhật ký “gà trống nuôi con” của Phó Hà Cảnh.
Bất đắc dĩ, sau khi xin phép hắn, tôi quay vài đoạn clip rồi đăng lên mạng.
Trong video, Phó Hà Cảnh ôm con trong lòng, nhẹ nhàng đung đưa, miệng khe khẽ ngâm nga khúc nhạc ru dịu dàng, cả người toát lên khí chất “ông chồng quốc dân” vô cùng mãnh liệt.
Nhị Nhị cũng chu miệng cười với hắn.
Dân mạng lập tức bùng nổ:
【Á á á, kiếp này tôi vậy mà lại được nhìn thấy daddy phiên bản nam, khóe miệng không kìm nổi nước miếng.】
【Chồng quốc dân đó, hít hà hít hà.】
【Đứa nhỏ này đáng yêu quá trời, muốn tan chảy cả tim, có ai muốn lập team đi bắt cóc không?】
【Á á á, khó chịu quá, cho tôi hôn bé một cái, chỉ một cái nhỏ thôi.】
【Ơ? Dám đăng khoe hả, tôi phản ứng lại bằng biểu cảm giơ tay ngay đây.】
【Tôi là sinh viên đại học, cho tôi nuôi đứa nhỏ này đi, cảm ơn.】
【Thơm quá, mềm quá, đáng yêu quá, hu hu hu hu hu hu, cho tôi đi, tôi cần nó!】
【He he he, để dì thơm một cái nào.】
【Tránh hết ra, tôi muốn làm cha dượng của bé đây!】
【Thật không giấu gì, tôi chính là cha ruột đứa nhỏ.】
【Ông trên nói nhăng nói cuội gì thế, rõ ràng con là của tôi cơ mà.】
……
Một đám trên mạng tranh giành nhận con, nhưng cũng có mấy dân mạng tinh mắt phát hiện không đúng:
【Đây là cha dượng á? Rõ ràng là cha ruột còn gì, màu mắt giống nhau y chang.】
【Bảo sao cứ đòi làm cha dượng, hóa ra chính là cha thật.】
【Phá án rồi, “kẻ thù không đội trời chung” đòi làm cha dượng, cuối cùng hóa ra là ba ruột!】
【Người độc thân ngoài màn hình nhận ngay 10.000 điểm sát thương.】
【999999 điểm.】
【Thù hằn gì chứ, cuối cùng chết ghen vẫn là bọn tôi.】
……
17
Trên mạng cãi nhau loạn cả lên.
Phó Hà Cảnh lại cố tình đăng một bài Weibo:
【Phó Hà Cảnh V: Con là của tôi, người cũng là của tôi, tôi đã thầm thích cô ấy nhiều năm rồi, giờ đang theo đuổi.】
Bài đăng vừa lên, Weibo hắn lập tức bùng nổ.
【Không phải chứ, có đứa nhỏ đáng yêu thế rồi mà còn bảo đang theo đuổi mẹ đứa nhỏ? Thật không để chúng tôi có đường sống à?】
【Tay trái bồng con, tay phải nắm mẹ đứa nhỏ, không hề nghĩ đến cảm xúc của mấy đứa độc thân như tụi tôi nhỉ.】
【Tôi thấy chẳng phải kẻ thù gì cả, là âm mưu từ lâu rồi.】
【Tặc tặc tặc, tôi không muốn nói chuyện với mấy người nữa.】
……
Tôi nhìn Phó Hà Cảnh bằng ánh mắt như thể tôi sắp phát điên đến nơi.
Hắn lại vô cùng nghiêm túc nói:
— “Tôi đã kể hết chuyện của hai ta cho ông nội họ biết rồi.”
— “Bọn họ cũng rất áy náy, hứa sau này sẽ không ngăn cản nữa.”
— “A Lăng, tôi sẽ theo đuổi em lại từ đầu.”
— “Nếu em không muốn ở bên tôi, tôi cũng tôn trọng quyết định của em.”
— “Em một mình ở nước ngoài sinh con, chắc chắn đã chịu nhiều vất vả, giao con cho tôi chăm sóc là được rồi.”
Phó Hà Cảnh nói vô cùng nghiêm túc, dường như cả tương lai đều đã tính toán kỹ càng.
— “Vậy… nếu như tôi đã có người mình thích rồi thì sao?”
Phó Hà Cảnh khựng lại mấy giây, sắc mặt mới bình thường trở lại.
— “Không sao, tôi sẽ theo đuổi lại em từ đầu.”
18
Không thể không thừa nhận, Phó Hà Cảnh chăm con đúng là có bài bản thật, tôi hoàn toàn chẳng cần phải lo lắng gì.
Ngày thường tôi cứ ở nhà ăn uống thảnh thơi, thỉnh thoảng đăng vài đoạn video Phó Hà Cảnh chăm con lên mạng.Đọc full tại page Vân hạ tương tư
Nhưng lâu dần, đến ông ngoại tôi cũng không chịu nổi nữa, lén lút tìm tôi, lắp bắp mở miệng:
— “Tiểu Lăng à, Nhị Nhị giờ cũng 5 tháng rồi, con không có ý định gì khác sao?”
— “Ý định? Ý định gì cơ?”
— “Thì… chính là chuyện giữa con với thằng Cảnh ấy.”
— “Ông biết năm xưa là tụi ông sai, giờ hai đứa cũng có con rồi, hay là… về bên nhau đi.”
Giờ hai ông cụ cũng chẳng cãi nhau nữa, ngày ngày chỉ chăm chăm tranh nhau cưng cháu, hận không thể bế Nhị Nhị đi khoe khắp nơi.
Bây giờ, chuyện giữa tôi và Phó Hà Cảnh mới là chuyện lớn nhất trong lòng họ, ngày ngày hối thúc chúng tôi thành đôi cho bằng được.
Nhưng tôi đã bàn bạc với Phó Hà Cảnh rồi.
Tôi thích kiểu quan hệ hiện tại hơn, hắn cũng không ép buộc, bảo đợi khi nào tôi thật lòng muốn ở bên hắn, chúng tôi sẽ bên nhau.
Ông tôi hết cách, lại cúi đầu ủ rũ đi bàn bạc chiến lược với ông nội Phó.
Đợi ông đi rồi, Phó Hà Cảnh mới bế con từ phòng bên bước ra.
— “Ông lại giục em hả?” Hắn nhìn tôi, lặng lẽ trao con cho tôi.
Tôi ôm lấy con gái, hôn nhẹ lên má con, gật đầu:
— “Ừ.”
— “Đợi có thời gian, anh đi khuyên ông giúp em.”
Hắn thở dài, như nghĩ đến gì đó, lại lén lút ghé sát tôi.
Ánh mắt tối lại, giọng cũng hạ thấp:
— “Lăng Lăng, tối nay… qua phòng anh nhé?”
— “Anh mua thứ em thích rồi.”
Thứ tôi thích…
Bất giác, tôi ngừng động tác dỗ con, khẽ ngẩng đầu đối diện ánh mắt hắn, rồi nở một nụ cười hiểu ý.
Tối hôm đó, tôi đến phòng Phó Hà Cảnh.
Cánh cửa phòng đóng kín suốt cả đêm.
【Ngoại truyện】
Năm thứ ba sau khi kết hôn với Phó Hà Cảnh, con gái tôi lên bốn tuổi.
Hắn đi công tác, tôi ở nhà tự xử lý công việc.
Bỗng nhiên con gái ôm cuốn sổ nhỏ, lảo đảo chạy vào phòng.
— “Mẹ ơi, đồ của ba nè.”
— “Mau xem đi.”
Con bé cố sức ôm cuốn sổ, giọng còn ngọng nghịu, nũng nịu bắt tôi xem.
Nhìn quyển sổ xa lạ ấy, tôi không khỏi tò mò, bởi tôi chưa từng thấy bên cạnh Phó Hà Cảnh có cuốn sổ như vậy.
Tôi bật cười bế con lên, mở cuốn sổ ra.
Đập vào mắt tôi chính là nét chữ quen thuộc của Phó Hà Cảnh.
Tôi sững lại, hóa ra đây là… nhật ký hắn viết.
【Ngày 18 tháng 5 năm 2005】
Hôm nay trong bữa tiệc gặp được Chu Lăng mà ông hay nhắc tới, cô bé nhỏ xíu, rất dễ thương.
Cô ấy không muốn làm kẻ thù với tôi, muốn làm bạn, còn hôn tôi một cái.
Phải làm sao để nói với cô ấy rằng trẻ con không được hôn linh tinh đây?
【Ngày 16 tháng 3 năm 2006】
Tôi và cô ấy học cùng trường rồi, vui quá.
【Ngày 25 tháng 7】
Ông lại cãi nhau với ông Chu, nhưng tôi và Chu Lăng lại lén trốn đi chơi.
【Ngày 6 tháng 11】
Tôi và Chu Lăng ngồi cùng bàn.
……
【Ngày 30 tháng 7 năm 2013】
Tôi và Chu Lăng cùng đỗ vào một trường cấp hai.
【Ngày 7 tháng 9】
Bực mình, nhiều người thích Chu Lăng quá.
……
【Ngày 16 tháng 8 năm 2016】
Chúng tôi vẫn học chung một trường cấp ba, tôi thích Chu Lăng.
【Ngày 15 tháng 5 năm 2017】
Tôi thích Chu Lăng lắm, nhưng cô ấy không còn để ý tôi nữa.
……
【Ngày 28 tháng 4 năm 2022】
Chu Lăng ngủ với tôi xong bỏ chạy, còn chặn liên lạc với tôi.
【Ngày 27 tháng 6】
Ông nói Chu Lăng có thai, nhưng tôi chẳng tìm thấy cô ấy đâu.
【Ngày 16 tháng 7】
Rốt cuộc em đang ở đâu?
……
【Ngày 21 tháng 5 năm 2023】
Chu Lăng về nước rồi, còn dẫn theo một đứa nhỏ… là con tôi sao?
【Ngày 25 tháng 5】
Đúng rồi, là con tôi!
Con gái của chúng tôi đáng yêu quá, chắc em ấy đã chịu khổ rất nhiều.
……
【Ngày 16 tháng 9】
Tôi đã mua thứ cô ấy thích nhất, tối nay chắc chắn cô ấy sẽ qua phòng tôi.
……
【Ngày 21 tháng 5 năm 2024】
Cô ấy cuối cùng cũng đồng ý làm vợ tôi rồi!
……
Nét chữ từ non nớt thuở đầu, dần dần trưởng thành, đến cuối cùng là những dòng phóng khoáng vững vàng.
Đọc đến đây, tôi không nhịn được bật khóc.
Tên ngốc này… vậy mà vẫn luôn ghi lại cho tới tận bây giờ.
— “Mẹ ơi, sao mẹ lại khóc?”
Con gái nghi hoặc nhìn tôi, vươn tay lau nước mắt giúp tôi.
Tôi khẽ cười, nhẹ nhàng khép cuốn sổ lại:
— “Vì mẹ rất hạnh phúc.”
— “Có con, có cả ba con.”
— “Mình gọi điện cho ba nhé?”
— “Dạ!”
Con bé hồn nhiên đáp.
Sau đó, tôi chụp lại ảnh cuốn sổ ấy, đăng lên Weibo.
Đặt tên: 《Nhật ký yêu thầm của Phó tiên sinh》
[Toàn văn hoàn]