Tôi đã thêm lại bạn trai cũ mà nửa năm trước chúng tôi xoá nhau.
Bạn trai cũ chế giễu:
「Ồ, thật lạ nhỉ? Chẳng phải nói sẽ không bao giờ liên lạc lại sao? Em tưởng tôi là ai, thêm tôi lại là tôi sẽ đồng ý làm lành với em sao?」
Tôi: “Anh ơi, anh hiểu lầm rồi.”
“?”
Tôi nuốt nước bọt: “Tôi chỉ muốn hỏi, thịt lợn hun khói mẹ anh làm, có bán không?”
“Chỉ có thịt lợn hun khói mẹ tôi làm ngon thôi sao?” – Tần Chi đổi giọng, khẽ cười khẩy – “Tôi làm cho em chân gà sốt chanh, vịt kho, hải sản kiểu Thái… món nào mà không ngon?”
Tôi gật đầu lia lịa: “Ngon chứ, cái nào cũng ngon!”
Tần Chi cười: “Ngon phải không?”
“Ừ ừ!”
“Tôi chỉ làm cho bạn gái tôi thôi, em là ai hả?”
Tôi cũng thấy đúng, dù sao cũng chia tay rồi: “Thôi được rồi, vậy thì bỏ đi.”
Tần Chi hỏi tôi: “… em không còn gì muốn nói với tôi sao?”
“Có!”
Tôi nhỏ nhẹ làm nũng: “Anh có thể cho tôi công thức pha nước sốt được không? Tôi tự làm.”
Tần Chi gửi cho tôi một biểu tượng mặt cười, lạnh lùng vô tình: “Hừ hừ, không cho.”
2
Ban đầu, tôi đã không thể chịu nổi tính khí của thiếu gia kia từ rất lâu rồi.
Nhưng vì miếng ngon đó, tôi đã cố chịu thêm ba tháng mới quyết chia tay.
Chia tay xong, tôi xóa hết ảnh chụp chung trước kia, chỉ riêng ảnh đồ ăn thì không nỡ xóa, thỉnh thoảng lại lôi ra để hoài niệm mối tình (với đồ ăn) đã mất.
Hôm nay cũng vậy.
Tối nay tôi gọi đồ ăn vặt là đồ nướng, nhưng ăn mãi vẫn thấy không thơm mùi than hoa như anh ấy làm.
Thế là tôi mở lại video quay lúc anh ấy dẫn tôi đi cắm trại nướng thịt.
Tôi phải thừa nhận, Tần Chi quả thật có phong độ vài phần, mặc áo gió, tay cầm que xiên, nướng từng xiên thịt chậm rãi, như thể mọi thứ đều trong tầm kiểm soát.
Tất nhiên! Quan trọng nhất vẫn là xiên nướng!
Mỡ cừu lép xẹp tí tách bắn lửa xuống than, lửa bùng lên dữ dội, bên ngoài hơi cháy xém, bên trong mềm mọng, cắn một miếng… ôi thôi tuyệt hảo!
Tôi phấn khích quá, vung tay múa chân, chẳng may làm rơi luôn điện thoại.
Tôi nhặt lên thì thấy.
Tin vui: màn hình không vỡ.
Tin xấu: giao diện đang dừng lại ở WeChat.
【Chuyển tiếp hoàn tất, quay về giao diện bên thứ ba hay ở lại WeChat?】
Trời ơi tôi vừa gửi cho ai vậy?!
Khổ nỗi, chính là Tần Chi.
Tôi vội vàng muốn thu hồi, nhưng anh ấy đã trả lời ngay.
Tần Chi: “Em cẩn thận một chút.”
Tôi: “…?”
Cẩn thận gì đây?
Tần Chi thong thả: “Giữa đêm khuya, còn xem video của một người đàn ông đẹp trai như anh.”
Anh ấy gửi kèm tin nhắn thoại, giọng trầm nóng bỏng: “Chú ý giữ gìn sức khỏe.”
Tôi hít một hơi, hai lỗ mũi nở to.
Thật là vu khống!
Tôi giải thích: “Nhấn nhầm thôi, điện thoại tôi vô tình rơi.”
Tần Chi nói: “Ồ, ý em là khi nó rơi xuống, vừa khẽ chạm vào thư viện ảnh, trong hai vạn tấm selfie của em vừa khéo mở được video chúng ta từng quay, lại còn vừa khéo chuyển tiếp và vừa khéo gửi cho tôi phải không?”
“……”
Nói vậy, chính tôi nghe cũng chẳng tin.
Nhưng thực ra không phức tạp đến thế, vốn dĩ tôi đang xem video, chỉ là bước cuối cùng “vô tình” mà thôi.
Nhưng tôi không giải thích.
Nếu bảo tôi giữa đêm xem video của anh, chẳng hóa ra tôi vẫn còn lưu luyến anh!
Tôi không nói, nhưng tần Chi cũng không dễ dàng buông tha cho tôi.
Người này nhạy bén thật, một phát đã chộp ngay trọng tâm.
“Vậy, chia tay đã lâu, mà em vẫn chưa xóa video của tôi?”
Tôi vùng vẫy đáp: “Là vì đồ nướng! Là vì xiên nướng anh làm quá ngon!”
“Được rồi,” Tần Chi nói, “dù em miệng cứng, ngụy biện không chịu thừa nhận, nhưng vì những kỷ niệm tốt đẹp của chúng ta, nếu tôi muốn hẹn hò lại, sẽ ưu tiên cân nhắc em.”
Tôi: “……
Tần Chi: “Cố gắng lên nhé.”
Á á á á á – trời ơi chec tôi rồi!!!
3
Tôi chỉ muốn ăn miếng ngon, đành nhẫn tâm thêm lại bạn trai cũ, nào ngờ không có được công thức, còn bị hiểu lầm là muốn nối lại tình xưa!
Cơn giận của tôi lên đến đỉnh điểm khi sếp bắt tôi phải tăng ca khuya.
Tôi đầy ấm ức mở email, thấy trước tài liệu sếp gửi bỗng có thêm một thư rác.
[Quyến rũ nửa đêm – Ăn vụng giữa đêm khuya].
Cái quái gì thế này?
Tôi vừa định xóa thì chợt nhìn thấy người gửi là Tần Chi.
Á há há há, anh ta bị hack tài khoản rồi!
Tôi hả hê, hóa ra anh ta nói “anh nhớ giữ gìn sức khỏe” là tự chuốc họa vào người.
Chắc ngày nào cũng lục tìm mấy trang web khiêu dâm nên mới bị kẻ khác lợi dụng hack!
Tôi định nhấn vào xem, rồi chụp màn hình mấy “quyến rũ nửa đêm” ấy để gửi cho anh ta, cho anh ta một trận cười chê, một trận bẽ mặt!
Tôi bấm vào xem—kết quả “quyến rũ, ăn vụng” là chân giò nướng, thịt chiên giòn, tôm càng nhỏ, lẩu nướng, canh dê!
Và còn có cả món tôi thèm đến chec, nồi đất thịt lợn hun khói mẹ anh ấy tự tay ướp.
Ôi trời, tôi không dám tưởng tượng nổi, tôi có thể ăn hết bao nhiêu bát cơm đây!
Tôi thèm tới mức nước miếng chảy tong tong, vội chụp màn hình giận dữ chất vấn Tần Chi:
“Giữa đêm gửi cái này cho tôi? Ý đồ gì thế hả?!”
Tần Chi trả lời: “Cũng trách tôi được à, tôi đã cảnh báo rồi.”
“Quyến rũ nửa đêm – ăn vụng giữa đêm khuya” cái thứ cảnh báo gì, đây rõ là bẫy lừa!
Tôi mắng to: “Anh đang chơi khăm tôi đấy à?”
“Á?” giọng anh ấy trong tin nhắn thoại nghe ngây thơ vô tội, có vẻ suy nghĩ khá lâu, “ồ, còn có ý đó nữa à…”
“Anh sao mà nghĩ bậy bạ thế?” anh ta đảo ngược tình thế, tỏ vẻ ngạc nhiên.
“An An, em thật không trong sáng.”
……
Người vừa dụ dỗ tôi trên giường, vừa nói những lời gợi tình còn thở gấp to hơn cả tôi là ai chứ!
“Anh phiền chec được! Làm gì có ai đáng ghét như anh! Thiếu gia nhà anh no cơm ấm áo, còn tôi đây còn phải thức khuya làm việc, đói đến chec mà anh chỉ biết đăng mấy thứ khiến tôi thèm, cho xem chứ không cho ăn, đi chec đi!”
“Ai nói không cho em ăn?” Tần Chi nói.
“Thịt hun khói mẹ tôi làm có rất nhiều, một bữa một người cũng ăn không hết.”
Tôi lập tức ngoan ngoãn, khì khì cười ngốc một hồi.
Rồi lại còn nghi ngờ: “Anh thật sự cho em ăn à?”
“Không phải cho không.”
“Cuối năm rồi, nhà tôi nghi tôi là gay, đang tính sắp xếp cho tôi xem mặt bạn trai. Em đến đóng giả bạn gái tôi năm ngày.”
Quả bom tấn kinh thiên động địa!
Tôi một lúc không kịp phản ứng, ngạc nhiên: “Sao lại thế? Năm ngoái em đã theo anh về gặp bố mẹ anh rồi mà?”
“Chính vì lần đó.”
“?”
“Vì tôi trước giờ chưa từng yêu ai, lần đưa em về nhà đó, họ nghi cô là do tôi thuê diễn kịch, rồi từ đó họ nghi cả xu hướng của tôi.”
Tôi: “Việc đó liên quan gì đến em? Đừng đổ oan cho em.”
Tần Chi lạnh lùng cười một tiếng, nghiến răng: “Có lẽ mẹ tôi không tin bạn gái nào lại bỏ qua con trai đẹp trai của bà để chỉ mải nhìn chằm chằm vào nồi như ngắm cá chec.”
“……”
“Đi không? Đóng giả bạn gái tôi năm ngày, ăn ở, khách sạn, phí đi lại tôi bao hết.”
Tôi nổi trận lôi đình, đập bàn đứng dậy:
“Tôi có phải người như thế không hả?! Trong mắt anh, tôi chỉ biết hạ mình vì tiền tài…”
Tần Chi bình tĩnh: “Mẹ tôi năm nay còn làm gà phơi khô.”
Tôi ngồi xuống.
Tôi e thẹn hỏi: “Vậy… vậy em có thể vừa ăn vừa mang về không?”
“…Được.”
4
Tôi đã tưởng tượng đủ mọi tình huống gặp lại Tần Chi.
Trước khi máy bay cất cánh, tôi hỏi anh: “Anh đến đón em chứ?”
“Có việc gấp phải đi bàn công chuyện.” Tần Chi đáp thẳng thắn trước khi tôi kịp giận dữ.
“Tiền taxi em cứ để anh thanh toán.”
Thôi được rồi.
Xuống sân bay, tin nhắn của anh vừa vặn hiện lên: “Đến chưa?”
Tôi mừng thầm, hóa ra vẫn còn nhớ quan tâm tôi, cũng xem như anh có chút lương tâm.
Ngay khoảnh khắc sau, anh nói: “Gần đây túi tiền hơi eo hẹp, tiền taxi anh thôi không thanh toán được nữa.”
Tôi nổi điên: “Tần Chi, anh sao thế hả? Đùa em à?!”
Anh nhắn: “Ngẩng lên.”
Tôi đầy tò mò ngước đầu.
Hóa ra anh vừa rời bàn đàm phán, còn chưa kịp thay bộ vest.
Bộ âu phục tôn dáng anh lắm: vai rộng, eo thon.
Trong tay anh còn ôm cả bó hoa hồng đỏ rực rỡ.
Tôi chẳng nỡ chối, khoảnh khắc ấy thật sự bị vẻ đẹp của anh hớp hồn.
Nhưng bây giờ chúng tôi đã chia tay rồi.
Tôi kìm lòng không lao ngay vào vòng tay anh, chỉ lê bước đến gần.
“Tán hoa kinh doanh rầm rộ ghê, anh chạy hẳn đến đây bày quầy à?”
Theo tính khí của thiếu gia ngày xưa, chắc anh sẽ cắm hoa thẳng vào tay tôi rồi còn trêu chọc vài câu.
Tần Chi: “Ừ, mua vài cành không?”
Tôi ngẩn người:
Tần Chi là kiểu sinh ra đã ngậm thìa vàng, ở nhà muốn gì có nấy, không bao giờ chịu khó.
Tôi chưa kịp hỏi đã sợ anh trêu, nào ngờ anh chỉ nhướn mày mỉm cười: “Thương hại anh chút đi nhé?”
“……” Cảnh báo, có người dùng sắc đẹp để quyến rũ!
Tôi đã không thể kiềm lòng đổ gục trước anh rồi!
Tôi: “Bao nhiêu tiền một cành?”
Tôi lóng ngóng lục ví, nghĩ thầm nếu đắt quá thì thôi.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc sau, anh cúi xuống, đôi môi mềm mại lướt nhẹ trên trán tôi.
Tần Chi: “Giá mỗi nụ hôn.”