Là công tử ăn chơi nổi tiếng trong giới Bắc Kinh, chẳng ai ngờ tôi cũng có ngày thu lòng quay đầu.

Tôi từng theo đuổi một cô gái nhỏ suốt nửa năm trời, yêu đến mức hận không thể hái cả sao trời, trăng sáng dâng lên trước mặt cô ấy.

Khi giới thiệu cô ấy với đám anh em, ai nấy đều cảm thán:
“Trận thế này, xem ra là thật lòng rồi.”
“Lần đầu tiên thấy cậu nghiêm túc như vậy, nhà cũ bốc hỏa, gặp được tình yêu đích thực rồi.”
“Ai ngờ bề ngoài phong lưu đa tình như cậu, thực ra chẳng dính chút bụi hoa, ngần ấy năm rồi vẫn còn trai tân.”

Cuối cùng, cô ấy bị chân thành của tôi làm cảm động, chịu gật đầu đồng ý.

Dưới lời ngon tiếng ngọt của tôi, chúng tôi đã làm hết những chuyện thân mật nhất, thậm chí còn ngoài ý muốn mà có cả đứa trẻ.

Đêm trước hôn lễ, trong bữa tiệc chia tay đời độc thân.

Tôi lại khôi phục bản tính phong lưu, rượu chè gái gú vây quanh.
Đám anh em cười đùa trêu chọc:
“Lần này coi như ổn định thật rồi.”
“Giả vờ bao lâu nay, chắc nghẹn không ít nhỉ.”
“Thế nào, nhân cách anh em dựng cho cậu có xứng đáng không?”
“Haha, còn bảo trai tân, cậu lừa con gái nhà người ta không thấy cắn rứt lương tâm à?”

Tôi dựa vào sofa, nhướng mày, đầu ngón tay kẹp chút tàn đỏ.

“Hết cách, ai bảo cô ấy là con dâu trong mắt ông già là phù hợp nhất.”
“Không nói vậy, làm sao dụ được cô ấy? Cô ấy yêu đương thôi mà cũng đòi cả hai đều phải sạch sẽ trong trắng.”

Chẳng ai phát hiện, ngoài phòng bao có một bóng người đứng thật lâu, khẽ run lên.

Sau này tôi mới hiểu, thế nào là hối hận không kịp.

Người như tôi, cũng có ngày ngã đau trong chuyện tình cảm.

1.

Chu Ôn Từ là cô gái khó theo đuổi nhất tôi từng gặp.

Với hạng người như chúng tôi, phụ nữ bên cạnh ai chẳng là tình nguyện, chẳng cần tốn tâm tư, chỉ một ánh mắt cũng đủ khiến người ta dính lấy không rời, chẳng qua cũng chỉ vì danh lợi.

Mà những thứ đó, tôi là người chẳng thiếu.

Nhưng Chu Ôn Từ lại khác, cô ấy chỉ muốn một tình yêu sạch sẽ thuần túy, một trái tim nguyên vẹn chưa từng bị ai ghé thăm.

Thậm chí ngay lúc mới quen, cô ấy xem tôi như mãnh thú, tránh tôi còn chẳng kịp.

Tôi hỏi vì sao.

Câu trả lời khiến người ta nghẹn họng: bởi vì tôi trông như người tình sử phong phú, chắc chắn không phải trai tân.

Nghe xong, tôi cố ý kéo dài giọng, làm bộ bị tổn thương hỏi lại:
“Sao cô biết chắc tôi không phải?”

Cô ấy ngẩn người, vẻ mặt vừa kinh ngạc vừa có chút xấu hổ vì nhìn người bằng vẻ bề ngoài.

Tôi cũng lấy làm bất ngờ, đúng là cô gái ngốc, vậy mà cũng tin.

Chu Ôn Từ hai mươi tư tuổi, lông mày thanh mảnh, gương mặt trái xoan, tóc dài đen nhánh, chính là kiểu dịu dàng thuần khiết chỉ cần liếc mắt cũng đủ khiến người ta mềm lòng.

Đôi mắt trong veo kia luôn khiến người khác lầm tưởng cô ấy chỉ mới hai mươi.

Không giống chúng tôi dùng tiền mua bằng cấp hào nhoáng, cô ấy là thiên tài thực sự, nghiên cứu toán học đến mức khiến cả ông già tôi cũng phải nhìn bằng con mắt khác.

Gia thế, nhân phẩm, tính cách, kể cả kinh nghiệm tình cảm của cô ấy, sạch sẽ đến độ như tờ giấy trắng.Đọc full tại page Vân hạ tương tư

Ngày trước, cô ấy là kiểu người tôi tuyệt đối không đụng vào.

Nhưng lại lọt vào mắt ông già tôi, ông bảo, đây mới là người thích hợp nhất làm dâu nhà họ Trần.

Dù sao, không phải đứa con nhà quyền quý nào cũng cần thông gia môn đăng hộ đối.

Đặc biệt là người ham chơi như tôi, cưới hỏi kiểu đó chỉ chuốc thêm phiền phức.

Ngược lại, tìm một cô gái xuất thân bình thường nhưng ưu tú ở mọi mặt, trong hôn nhân càng dễ nắm trong tay, lại chẳng lo vấn đề di truyền.

Để tôi gật đầu, ông già đưa điều kiện: chỉ cần kết hôn, quyền lực công ty sẽ giao cho tôi sớm hơn dự định.

Không biết là điều kiện đó đủ hấp dẫn, hay gương mặt thanh tú dịu dàng kia thực sự có chút làm người động lòng.

Nghĩ một hồi, tôi đồng ý.

Nhưng tôi không ngờ cô nhóc Chu Ôn Từ lại khó theo đuổi đến vậy. Không phải vì cô ấy cao tay, mà vì yêu cầu của cô ấy với tình yêu đã khắt khe đến mức gần như thánh khiết. Cô ấy lấy bản thân làm tiêu chuẩn, dựa vào mấy quyển tiểu thuyết tình yêu con gái hay đọc để dựng nên một ảo tưởng về “chốn Utopia” trong tình cảm.

Điều kiện đầu tiên của cô ấy đã loại tôi ngay từ cửa.
…Chưa từng yêu đương, trai tân.

Tôi cạn lời. Sống hai mươi tám năm, lần đầu tiên tôi bắt đầu hoài nghi có phải mình “nở hoa” quá sớm rồi không.

Hết cách, tôi đành tự mình đắp lên cái danh “công tử ăn chơi ngoài mặt nhưng thực chất là trai tân thanh thuần”.
Ngày ngày chăm chỉ diễn vai người đàn ông tốt, dặn dò hết thảy bạn bè xung quanh tuyệt đối không được làm lộ sơ hở.

Tôi mất một tháng để tiếp cận, tìm hiểu cô ấy, mất thêm năm tháng nữa để mở cuộc theo đuổi rầm rộ.
Để thêm phần chân thật, tôi còn dẫn cô ấy bước vào vòng bạn bè của mình. Đám người tinh quái đó phối hợp rất ăn ý, vừa mở miệng đã gọi “chị dâu”.
Câu cửa miệng của họ cũng toàn cảm thán hoặc giật mình:

“Trận thế này, xem ra là thật lòng rồi.”
“Lần đầu tiên thấy cậu nghiêm túc như vậy, nhà cũ bốc hỏa, gặp được tình yêu đích thực rồi.”
“Ai ngờ bề ngoài phong lưu đa tình như cậu, thực ra chẳng dính chút bụi hoa, bao nhiêu năm rồi vẫn còn trai tân.”

Có điều bọn họ diễn hơi quá đà.
Cũng may Chu Ôn Từ dễ bị lừa.

Khi ấy cô ấy đâu biết, trước mặt một người đàn ông có địa vị xã hội cao hơn hẳn mình, tất cả những thông tin cô ấy nghe được từ môi trường xung quanh đều có thể là giả, thật giả thế nào hoàn toàn phụ thuộc vào tôi muốn cô ấy biết đến đâu.

Sau cùng, cô ấy cũng buông bỏ nghi ngờ, tin rằng bản thân đã gặp được người yêu lý tưởng.

Sau khi theo đuổi được cô ấy, tôi mới phát hiện cô nhóc này thật ra chỉ mạnh miệng, yêu cầu tiêu chuẩn khắt khe chứ thực chất chẳng biết gì về chuyện yêu đương. Cô ấy chẳng có tí kinh nghiệm nào, chỉ biết lấy đạo đức làm dây buộc bản thân.

Có lẽ vì cha mẹ làm giáo viên, cách dạy dỗ cũng cứng nhắc, hoàn toàn thiếu hụt giáo dục giới tính. Cô ấy tin bất cứ điều gì tôi nói, tôi dạy gì cô ấy nghe nấy.

Ngay cả lúc dỗ dành cô ấy lên giường, cũng phải bật phim lên cùng xem rồi học theo.

Để chứng minh tôi là lần đầu tiên, tôi còn cố tình giả bộ không tìm đúng chỗ, thậm chí đeo nhầm bao tận hai lần, động tác lúc đầu cũng vụng về chẳng ra sao.

Nhưng nói thật, vụng về cũng chẳng phải hoàn toàn giả.
Bởi vì kiểu “nam trên nữ dưới” nhạt nhẽo này xưa nay tôi rất hiếm khi dùng.

Cô ấy rất ngây thơ, dễ thẹn thùng, làn da mẫn cảm, chỉ cần chạm nhẹ đã đỏ bừng.
Loại cảm giác tươi mới đó thực sự khiến tôi nhất thời cảm thấy khó dứt ra nổi. Những lời đường mật lúc cao trào thậm chí tôi cũng không rõ bản thân nói bao nhiêu là thật lòng.

Quãng thời gian ấy, đúng là chúng tôi từng sống những ngày tháng như thần tiên quyến lữ.

Ban đầu tôi cũng không định để cô ấy mang thai sớm như vậy.

Tôi biết cô ấy yêu tôi, nhưng cô ấy quá mải mê nghiên cứu khoa học, thậm chí đã lên kế hoạch cho năm năm sự nghiệp sau này, còn nộp đơn xin đi tu nghiệp nước ngoài vào nửa cuối năm.

Tôi từng gợi ý bóng gió, lúc ấy cô ấy cười mỉm mắt cong, nói ít nhất phải ba năm nữa, đợi tình yêu và sự nghiệp đều ổn định mới tính chuyện kết hôn.

Nhưng tôi lại không kiên nhẫn được chờ lâu như thế.

Trước giờ, những người phụ nữ bên tôi từ bắt đầu đến kết thúc nhiều nhất cũng chỉ ba tháng, mà với cô ấy tôi đã tốn quá nhiều thời gian.

Vì thế, tôi bắt đầu từ từ thử thăm dò giới hạn của cô ấy.
Nửa lừa nửa dỗ, thử xem cô ấy có chịu không dùng bao.

Kết quả lại khiến tôi bất ngờ, cô ấy phản ứng rất mạnh, dường như vô cùng sợ mang thai. Có lần kinh nguyệt trễ mấy hôm, cô ấy sợ đến mấy đêm liền không ngủ ngon, một ngày cầm que thử thai kiểm tra mấy lần.Đọc full tại page Vân hạ tương tư

Tôi cũng cạn lời rồi.

Cho đến hôm sinh nhật cô ấy, trước khi lên giường tôi dỗ dành cô ấy uống chút rượu.
Hôm sau tỉnh lại, cô ấy nhớ mang máng chẳng rõ có dùng bao không, tôi lừa cô là có. Nhưng cô ấy không yên tâm, nhất quyết đòi uống thuốc tránh thai.

Lúc đó tôi tức đến bật cười, giật lấy thuốc ném đi.

Đó là lần đầu tiên tôi nổi cáu với cô ấy.

Khi ấy tôi nghĩ, con nhóc này đúng là chẳng biết tốt xấu. Cô ấy có biết ngoài kia bao nhiêu người mơ còn không được cơ hội sinh con cho tôi, thế mà đến lượt cô ấy lại làm như thể việc sinh con cho tôi là điều không thể chấp nhận nổi.

Nhìn cô ấy ngẩn người ra đấy, tôi lại thấy có chút hối hận, nghĩ cũng chẳng đáng nổi nóng với một cô gái nhỏ.

Thế là tôi ôm lấy cô ấy, hạ giọng dỗ dành.
Tôi bảo thuốc nào cũng có độc, nghe nói thuốc tránh thai tác dụng phụ rất lớn, tôi nổi nóng cũng chỉ vì lo cho sức khỏe của cô ấy thôi. Hơn nữa lúc ấy vẫn đang trong kỳ an toàn, sẽ không sao đâu.

Cuối cùng cô ấy tin, không hề vì tôi nổi giận mà giận ngược lại, thậm chí còn thật lòng cho rằng tôi lo cho thân thể cô ấy mới vội vàng như vậy.

Ai ngờ đâu, thật sự dính thai.