BUÔNG TAY ĐÚNG LÚC

BUÔNG TAY ĐÚNG LÚC

Năm thứ tư tôi và Chu Tứ ở bên nhau, mối tình đầu của anh ấy gặp tai nạn giao thông và bị mất trí nhớ.
 Ký ức của cô ấy dừng lại ở năm mà cô và Chu Tứ còn yêu nhau.

Trong phòng bệnh, mối tình đầu của anh ấy hỏi tôi là ai.
 Chu Tứ im lặng một lúc, mỉm cười vẫy tôi lại: “Kỷ Ninh, qua đây gọi chị dâu đi.”

Chu Tứ nói, chúng tôi phải có trách nhiệm với cô ấy.
 Vì vậy, anh ấy muốn quay lại làm bạn trai của cô ấy.
 “Manh Hạ bị thương là vì đến tham dự tiệc đính hôn của chúng ta.
 Chỉ là đóng giả làm bạn trai thôi, đợi cô ấy khỏe lại rồi chúng ta sẽ kết hôn.”

Giọng anh ấy nghe như là đang thuyết phục, nhưng thực ra không cho phép tôi từ chối.
 Tôi đồng ý, lặng lẽ nhường bước mà không cãi vã.

Thế nhưng vài tháng sau, Chu Tứ đột nhiên gọi cho tôi, chất vấn vì sao lâu như vậy tôi không đến tìm anh ấy.
 Tôi thở dài, vỗ nhẹ người đàn ông đang ngồi cạnh với vẻ mặt đầy hứng thú: “Nào, gọi anh đi.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này