Tưởng nhầm tài khoản crush là của bạn thân, tôi ngày nào cũng chia sẻ ảnh trai hở hang cho cô ấy xem.

【Bé ơi, người ta cũng muốn xem ảnh của bé mà~】
【?】

Mười lăm phút sau, một tấm ảnh cơ bụng siêu nét, đỏ au chụp trong phòng tắm được gửi tới.

Tôi lập tức khen như đang khen một bào thai quý giá:
【Có cơ bụng đẹp thế mà không cho người ta xem sớm hơn, phạt đăng thêm 10 tấm!】

Ngay sau đó, một loạt ảnh cơ bụng từ đủ mọi góc độ chiếm hết màn hình.

Ngày hôm sau: 【Bé ơi~ cho coi cơ ngực đi~】
Ngày thứ ba: 【Bé ơi~ cơ lưng nha……】
Ngày thứ N: 【Bé ơi~ cơ……】

Đột nhiên, một tấm ảnh nổi gân xanh ngắt hiện lên.

Tôi bật dậy khỏi giường như bị bắn lò xo, thì lời mời kết bạn từ bạn thân hiện ra.

Tôi sợ quá, nửa đêm xoá tài khoản, chuồn lẹ.

Hôm sau, crush lạnh lùng thường ngày đứng trong mưa, khổ sở van xin:

“Bé ơi, em chưa hài lòng chỗ nào, anh đi sửa theo yêu cầu của em được không?”

1.

Sau khi biết bạn thân thất tình, tôi ngày nào cũng gửi cho cô ấy video và ảnh trai đẹp “hở hang nóng bỏng” trên Douyin.

Mỗi người một kiểu, càng lúc càng bốc lửa.

Tôi chỉ muốn dỗ cô ấy vui lên, sớm vượt qua bóng ma thất tình.

Nhưng bạn thân chẳng hề biết ơn, nhắn lại:

【?
【Cậu thích kiểu này á?】

Tôi chẳng nói gì, chỉ tiếp tục chuyển thêm loạt video trai đẹp còn “mạnh đô” hơn.

Bên kia hiện trạng thái “Đang nhập…” chớp tắt suốt ba phút, cuối cùng nhắn:

【Cậu không thấy cái tủ phía sau hơi cong à?
Tất nhiên, mình không nói là anh ta chỉnh cơ bụng không khéo.
Ánh sáng thì đúng là đẹp thật.】

Đúng là bị tra nam làm tổn thương nặng nề, đến cả idol trai đẹp yêu thích cũng chẳng buồn thưởng thức nữa.

Để tăng giá trị tinh thần và cho cô ấy cảm giác được tham gia, tôi bắt đầu nũng nịu:

【Bé ơi~ người ta cũng muốn xem hình của bé mà~
Yêu bé nhất á~ chụt chụt~】

Năm phút sau, bạn thân uể oải trả lời:

【Phải xem thật à?】

Rõ ràng là đang emo nặng lắm rồi.

Tôi lập tức vận hết công lực, giả giọng cao vút, lắc mình uốn eo như rắn:

【Bé ơi~ không cho tớ xem, chẳng lẽ để gửi cho “bé yêu” khác hả~】

Bạn thân trả lời liền:

【Không có bé yêu nào khác cả.】

Xong câu đó thì im bặt, chắc lại tiếp tục lún sâu vào hố emo.

Nhưng tôi chỉ cho phép cô ấy buồn trong ba phút.

Rồi bắt đầu bắn loạt tin nhắn thoại dồn dập:

【Bé ơi~ bé ơi~ tớ muốn xem mà~
Không thì tối nay chắc tớ nhớ đến mất ngủ luôn đó!】

Bạn thân lại trả lời ngay:

【Chờ chút, mình đi chuẩn bị.】

Mười lăm phút sau.

Một tấm ảnh cơ bụng siêu nét trong phòng tắm bật lên.

Cơ bụng căng đỏ, giọt nước lăn dài, mạch máu nổi rõ ở cạp quần xám…

Tôi nhìn đến mức bụng dưới nóng rực.

Một tuyệt phẩm như vậy, tôi lập tức khen bạn thân hết lời, chẳng khác gì khen đứa bé sơ sinh quý giá:

【Cái này sao tụi hồ ly tinh ngoài kia dám so với cậu được chứ!
Bé ơi cưng quá trời luôn!
Có cơ bụng đỉnh thế này mà giấu tớ, phạt đăng thêm 10 tấm nữa nha!】

Tôi phấn khích gửi liền loạt sticker hôn gió.

Chẳng mấy chốc, hàng loạt ảnh cơ bụng từ đủ mọi góc độ chiếm hết màn hình điện thoại tôi.

Tôi lưu lại hết, zoom cận cảnh, ngắm kỹ từng đường nét.

Khóc luôn vì sung sướng (nước mắt chảy từ khoé miệng).

Chỉ là… cái nốt ruồi nhỏ bên cơ bụng trông quen lắm.

Một tia ký ức vụt qua — nốt ruồi trên eo của crush tôi, Giang Thì Vọng, lộ ra lúc cậu ấy thi đấu bóng rổ.

Tôi không kiềm được mà cảm thán:

【Trùng hợp ghê, crush mình cũng có nốt ruồi ở eo á.】

Bạn thân:
【Cậu có crush mà còn xin ảnh tớ hả?!】

Tôi:
【Thì sao? Không cho tớ tìm “hàng thay thế” à?】

2

Vừa gửi xong tin nhắn kia thì bạn cùng phòng gọi tôi đi tắm.
Nước nóng sẽ bị cắt đúng 11 giờ rưỡi, còn chưa đến nửa tiếng nữa.
Tôi vơ lấy đồ ngủ, lao như bay vào phòng tắm.

Tất nhiên là không thấy được dòng chữ “Đang nhập…” bên kia đã hiện lên gần nửa tiếng.

Tắm xong, tôi leo lên giường, liền nhắn tin chúc ngủ ngon cho bạn thân:
【Ngủ ngon nhé bé iu, chụt chụt, chụt chụt~】

Lúc tôi sắp chìm vào giấc ngủ, điện thoại rung lên:
【Crush của cậu từng cho cậu xem cơ bụng chưa?】
【Tất nhiên là chưa rồi.】

Tôi cuộn trong chăn, mắt díp lại, nhắn xong thì ngủ luôn.

Sáng hôm sau, 8 giờ.

Một tay tôi xách sữa đậu nành và bánh bao, tay kia kéo bạn cùng phòng, chạy như bay đến lớp.
Vừa xoay người lại thì… bụp — tôi đâm thẳng vào một bức tường thịt.
Cơ ngực bật lại duang duang, bắn cả mặt tôi bật ngửa ra sau.

Ngay lúc mất thăng bằng, có một bàn tay kịp thời kéo tôi lại.

Lúc hồn tôi còn chưa về chỗ, bên tai vang lên một giọng trầm khàn:

“Cậu không sao chứ?”

Ơ? Giọng của crush tôi!

Tín đồ mê giọng như tôi lập tức bấn loạn!
Ngẩng đầu nhìn thấy vành tai đỏ ửng của Giang Thì Vọng — crush tôi, thì…

Bạn cùng phòng của anh ấy, Lục Thao, hét lên như cháy nhà:
“U là trời! Giang ca cậu…”

Cái quái gì vậy, mới sáng sớm mà “sốc tận nóc” rồi?

Mọi ánh nhìn đổ dồn về phía tôi.

Thì ra lúc tôi va phải anh ấy, cốc sữa đậu nành đã bay mất tiêu — để lại một vết loang trắng cực kỳ “đáng ngờ” trên quần tây đen của Giang Thì Vọng.

Lục Thao không quên hù doạ thêm:
“Tiêu rồi, Giang ca của tụi tôi mắc bệnh sạch sẽ nặng lắm đó nha!”

Khôngggg! Tôi còn chưa kịp tỏ tình mà đã đắc tội crush thế này á?

Tôi lấy khăn giấy, vội vàng định lau:
“Xin lỗi nha, bạn học Giang…”

Chưa nói xong thì trên đầu truyền tới giọng nghiến răng ken két:

“Bạn-học-Giang?”

“???”

Là… đang cảnh cáo tôi? Rằng tôi với anh ấy đâu thân đến mức đó?

Giang Thì Vọng mắt đỏ hoe, quay mặt đi hừ lạnh một tiếng.

Dáng vẻ đúng kiểu lạnh lùng, kiêu căng.

Lúc anh ấy lướt qua tôi, gió thổi tới một câu thì thầm nho nhỏ lọt vào tai:

“Đồ phụ nữ xấu xa.”

Hu hu hu…

Làm sao đây, hình như tôi bị crush ghét mất rồi.

3

Cả buổi sáng chỉ có mấy môn phụ.

Nghe slide PowerPoint được chừng 20 phút là tôi buông xuôi luôn, mở Taobao với Douyin ra lướt.

Chưa đến ba phút, loạt video trai đẹp hở hang đã lần lượt được đề xuất.

Tôi chọn mấy clip nóng bỏng nhất, gửi hết cho “bé yêu” của mình.

Vừa định hỏi han một câu, cô ấy đã nhắn tới:

【Bạn học Trì có việc gì à?】

Xong luôn. “Bé yêu” của tôi chắc nghĩ tôi lạnh nhạt với cô ấy rồi!

Tôi lập tức nhõng nhẽo cứu vãn:

【Hu hu hu~
Đừng đối xử với tớ như vậy mà~
Sticker chó con đau lòng
Tớ không phải là bảo bối duy nhất của cậu sao?
Hôm nay vợ có nhớ tớ không? Chụt chụt~】

Phía trước đột nhiên vang lên một trận ho dữ dội kinh thiên động địa.

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Giang Thì Vọng mặt đỏ như máu, ho đến mức trời long đất lở.

Anh ấy vừa chạm mắt tôi thì lập tức quay đi, trông có vẻ… bối rối và luống cuống?

Lúc đó, bạn thân nhắn lại:

【Có nhớ.】
【Nhưng bảo bối hôm nay lạnh nhạt quá.】
【Nhớ cậu nhiều lắm.】
【Không phải bảo bối, đã nói là “vợ” mà! Vợ! Giận đó!】
【V- vợ.】
【Đúng rồi đó~】

Nhớ lại chuyện sáng nay, tôi quay sang “buôn chuyện” với bé yêu:

【Hôm nay crush hung dữ lắm, còn doạ tớ nữa cơ!】

Tôi gửi luôn sticker mặt khóc bù lu bù loa.

Bạn thân:
【Hắn dám bắt nạt cậu à? Để tớ xử hắn!】

Không hổ là “chính thất” của tôi, thất tình vẫn không quên an ủi vợ!

Sticker hôn hít liên hoàn.

Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên.

Lục Thao bên cạnh rú lên thảm thiết:

“Cái quái gì vậy! Mình chỉ chợp mắt tí thôi, sao lại rớt xuống sàn rồi?
Ai đẩy mình trong mơ thế hả? Ai!”

Trong tiếng cười rộ của mọi người, chuông tan học vang lên.

Tôi còn đang hóng chuyện thì điện thoại rung liên tục:

【Chỉ lúc bị crush bắt nạt mới nhớ tới tớ thôi à?】
【Đừng nhìn crush nữa, nhìn tớ này!】

Với trình độ “thả thính” của tôi thì đáp lại dễ như chơi:

【Làm gì có chuyện đó~ cậu mới là người tớ yêu nhất!
Crush sao mà quan trọng bằng cậu được chứ!
Yên tâm đi, vợ là chính thất mãi mãi, mấy đứa kia chỉ là tiểu tam thôi.
Vợ yêu, lại thơm cái nào~】

Lục Thao đang lồm cồm bò dậy lại hét toáng lên lần nữa:

“Giang ca, sao mặt cậu đỏ như sốt thế kia? Hôm qua bảo đi tắm nước lạnh cơ mà, giờ chắc phát sốt thật rồi!
Cơ mà nhìn thế này… sốt nặng lắm đấy!”