GẢ BỪA THÀNH THẬT

GẢ BỪA THÀNH THẬT

Khi tôi xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, tôi không chịu nổi cực khổ của công việc đồng áng.

Thế là tôi chạy đi hỏi người đàn ông thô kệch, cao lớn và lạnh lùng kia:

 “Nếu em chịu lấy anh, anh có thể để em không phải làm việc không?”

Anh ta sững người, đôi mắt nhìn chằm chằm vào tôi, nghiêm túc nói:

 “Anh có thể để em không phải làm bất kỳ việc gì… nhưng ngoại trừ việc với anh.”

Không phải làm bất kỳ việc gì?

 Tôi mừng quýnh, lập tức gả cho anh ta!

Ai ngờ ban ngày anh ta đúng là yêu chiều tôi hết mực, không để tôi động tay vào một việc gì.

 Nhưng đến ban đêm… lại hung hãn như sói như hổ.

Bất kể tôi cầu xin thế nào, anh ta chỉ biết dỗ dành tôi, rồi kéo tôi “làm việc” suốt cả đêm.

Tôi đúng là như trời sập xuống đầu!

Tại sao cái anh thô kệch này lại có hai bộ mặt thế chứ?!

Đăng nhập để theo dõi truyện này