GẢ NHẦM KIM CHỦ, TRÚNG NGAY CHÂN ÁI

GẢ NHẦM KIM CHỦ, TRÚNG NGAY CHÂN ÁI

Ngày thứ hai sau khi bị vị hôn phu bỏ rơi để ra nước ngoài, tôi vô tình ngủ với kẻ thù không đội trời chung của anh ta.
 Sau một đêm hoang đường.
 Trong điện thoại tôi mất đi một liên hệ, còn trong túi lại xuất hiện một tờ giấy đăng ký kết hôn.

Khi đó, Kỳ Chính lười biếng rít thuốc, lạnh nhạt cảnh cáo tôi: “Đừng mơ mộng viển vông, ba tháng sau ly hôn.”
 Nhưng ba tháng rồi lại ba tháng trôi qua, Kỳ Chính hình như quên mất chuyện đó.

Đến năm thứ ba, tôi cuối cùng không nhịn được, sau một lần gần gũi liền nhắc lại chuyện ly hôn.
 Không ngờ lại vô tình nhìn thấy đoạn trò chuyện giữa anh ta và bạn thân:

【Làm sao đây, cô ấy muốn ly hôn với tao? Chẳng lẽ tao làm chưa đủ tốt? Hay là… Thẩm Tiêu sắp quay về?】
 【Dù có tệ đến đâu thì mối tình đầu vẫn là mối tình đầu. Huống hồ người ta là thanh mai trúc mã, miệng ngọt dẻo dai, đâu như mày vừa giả vờ lạnh nhạt vừa cứng nhắc, biến mình thành kim chủ sống sờ sờ.】
 【Đừng giả vờ nữa anh à, muốn khóc thì khóc đi. Trời mưa không cản được, vợ muốn đi cũng chẳng giữ nổi. Dù sao ba năm trước anh đã định làm người thứ ba rồi, giờ tranh thủ làm quen vai diễn đi, ly hôn xong tiện lên chức.】

Tôi dụi dụi mắt.
 Tưởng là mình mệt quá nên hoa mắt nhìn nhầm.
 Nhưng từ phòng tắm lại truyền ra tiếng nức nở quái dị đầy tuyệt vọng…

Đăng nhập để theo dõi truyện này