GỬI LỜI YÊU QUA MÙI HƯƠNG

GỬI LỜI YÊU QUA MÙI HƯƠNG

Lần đầu gặp mặt bạn cùng phòng, tôi kinh ngạc trước nhan sắc của anh ta:
 “Trời ơi, cậu đẹp đến choáng ngợp luôn đó!”
 Bạn cùng phòng lạnh mặt, nghiêm túc nói:
 “Cô Lương, xin hãy chú ý lời nói của mình, đừng chiếm tiện nghi người khác bằng lời nói như thế.”
 Tôi: “…”

Lúc vô tình nhìn thấy thân hình cực phẩm của anh ta sau khi tắm xong, tôi lại cảm thán:
 “Trời ơi, thân hình cậu đúng là đỉnh thật đó! Cho tôi sờ thử vài cái được không?”
 Anh ta luống cuống che trên che dưới, vừa thẹn vừa tức:
 “Cô Lương, chúng ta chỉ là bạn cùng thuê nhà, mong cô đừng xúc phạm tôi như vậy.”
 Tôi: “…Vâng.”

Sống chung được vài tháng, tôi cứ cảm thấy hình như anh ta có thành kiến với mình, nên cố tình giữ khoảng cách. Ai ngờ ngày nào anh ta cũng lượn lờ trước mặt tôi.
 Tôi hỏi:
 “Có chuyện gì à?”
 Anh ta cụp mắt, trông ủ rũ như chú cún bị dính mưa:
 “Dạo này sao cô không gọi tôi là ‘trời ơi’ nữa? Là cô ghét tôi rồi sao?”

Trời ơi, giờ phải giải thích thế nào cho anh ta hiểu đây…
 “Trời ơi” thực ra chỉ là một câu cảm thán trong phương ngữ quê tôi thôi mà…

Đăng nhập để theo dõi truyện này