Tôi phạt từng đứa một trận tơi bời.
Đến lúc dừng tay mới thấy Trình Thư vẫn đang ngồi trên tường, mắt long lanh nhìn tôi.

Tôi giơ tay ra, nghiến răng:
“Nhảy xuống đi, chị đỡ được.”

Đùa giỡn thì đùa, nhưng Trình Thư cũng rất cố gắng — điểm số tăng vùn vụt.

Tôi cứ tưởng con bé chắc suất Thanh Hoa – Bắc Đại rồi, ai ngờ chỉ một tuần sau lại bắt đầu đuối sức.

Hôm nay đau đầu, mai lại sốt, mốt thì đau bụng tiêu chảy…
Tôi nhìn mà tức đến nổ phổi.

“Trình Thư! Em rốt cuộc có muốn lấy chồng không?! Muốn cưới thì đi ngay và luôn, khỏi thi cử gì nữa!”

Cô ấy mơ màng ngồi dậy, giọng khàn khàn:
“Chị ơi… em thực sự thấy không khỏe…”

【Tình hình không ổn chút nào… nữ chính có vẻ đang sa sút tinh thần nghiêm trọng rồi…】
【Lạ lắm nha! Trong cốt truyện gốc nữ chính thi được 630 điểm mà? Lẽ ra không thể gục đúng lúc thế này mới đúng!】

Tôi nheo mắt đầy cảnh giác.

Mãi đến tối, khi mẹ tôi lại đều đặn mang ly sữa “tẩm bổ” đến — thì tôi và đạn mạc mới đồng loạt ngộ ra:

【Trong sữa có vấn đề!!】
【Còn đúng một tuần nữa là thi đại học, họ không muốn nữ chính đạt điểm cao. Bọn họ muốn dồn nữ chính vào đường cùng để ép cưới rồi!】

Nhìn gương mặt giả tạo “mẹ hiền” kia, sống lưng tôi lạnh toát.

Người giàu… sao còn độc hơn cả giới đánh boxing ngầm?!

Chờ bà ta rời khỏi, tôi lẳng lặng đổ nửa ly sữa còn lại đi.

Trình Thư hoang mang nhìn tôi:
“Chị… chị giận vì mẹ không cho chị uống sữa sao? Vậy từ giờ em nhường hết cho chị nhé…”

Tôi suýt bật cười vì tức:
“Chị cảm ơn nha. Nhưng sữa có thuốc độc, em nhường làm gì?”

Mặt Trình Thư tái xanh, nước mắt rưng rưng, lắc đầu liên tục.

Mấy ngày sau đó, tôi lén đổ hết phần sữa của em ấy — và kết quả rất rõ ràng: sắc mặt Trình Thư hồng hào trở lại, tinh thần tỉnh táo hơn hẳn.

Lúc này, em ấy mới thật sự nhìn thấu bộ mặt thật của bố mẹ.

Ngày trước kỳ thi đại học, tôi lấy cớ kiểm tra sức khỏe để đưa Trình Thư ra khỏi nhà.

Trong căn phòng nhỏ, Trình Thư ngồi giữa một hàng tóc vàng – ai nấy đều nghiêm túc.

“Hôm nay là buổi thi mô phỏng cuối cùng. Trên tay mấy đứa là đề thi thật các năm cộng thêm bộ đề chị đoán trọng tâm.”

“Nếu ai thi xong không đủ điểm đậu Thanh Hoa – Bắc Đại thì đừng có nhận là người quen chị. Quê chết đi được!”

Tôi bấm đồng hồ, đám người đồng loạt cúi đầu bắt đầu làm bài.

Đến tối, tôi chấm toàn bộ bài thi trong đêm.

Nhìn hàng loạt bài trên 700 điểm, tôi gật đầu đầy mãn nguyện.

— Đúng là binh lính do tôi đào tạo!

12

Sáng ngày thi đại học, bố mẹ tôi vẫn tỏ ra “tử tế”, ân cần dặn dò Trình Thư:

“Thi không tốt cũng không sao đâu con, dù sao con cũng là con gái của nhà giàu nhất nước, có đường lui mà.”Đọc full tại page Nguyệt hoa các

“Nếu thấy đề khó quá thì cứ nộp giấy trắng ra sớm nhé.”

Trình Thư không nói gì, chỉ quay sang nhìn tôi.

Tôi gật đầu với em ấy, lặng lẽ tiễn Trình Thư vào phòng thi.

Mẹ tôi lúc này lại quay sang nắm tay tôi, cười hớn hở:

“Chờ con thi xong, mẹ sẽ tổ chức tiệc mừng trúng tuyển cho con thật hoành tráng, để cả thế giới biết con gái được tuyển thẳng Thanh Hoa của mẹ là ai!”

Tôi cố nín cơn buồn nôn mà gật đầu — thật sự không hiểu sao trên đời lại có kiểu phụ huynh như thế này.

Sau kỳ thi đại học, khuôn mặt Trình Thư cuối cùng cũng lộ ra nụ cười nhẹ nhõm:

“Chị ơi, chị cứ yên tâm… em nhất định sẽ không làm chị thất vọng đâu.”

Cùng lúc đó, bố mẹ cũng đang gấp rút chuẩn bị tiệc mừng.

Lạ một điều là: gần đây số lượng đàn ông tới nhà còn nhiều hơn tổng số của cả tháng cộng lại.

Mãi đến hôm công bố điểm thi, hai người họ mới chịu dừng lại.

Cả bốn người cùng tụ lại, chăm chú nhìn điện thoại.

Tôi nhìn Trình Thư, cổ vũ:
“Đừng căng thẳng quá, tra điểm đi. Chị tin em mà!”

Bố mẹ thì lại nhíu mày, không nói câu nào.

Ngón tay Trình Thư run run nhập mã số thí sinh, và trong khoảnh khắc kết quả hiển thị bị làm mờ — em ấy đã hét lên trong phấn khích:

“Em làm được rồi! Em thi đậu rồi!!!”

Gần như cùng lúc, điện thoại tôi cũng đổ chuông liên tục với tin nhắn báo tin vui.

Mọi người đều chìm trong niềm vui sướng.

Chỉ có bố mẹ là sắc mặt đầy phức tạp.

Nửa tiếng sau, điện thoại từ các giáo sư Thanh Hoa – Bắc Đại bắt đầu gọi tới để “giành người”.

Trình Thư phân vân chưa biết chọn trường nào.

Tôi quay sang nhìn hai người đang im lặng:
“Bố mẹ, mình từng có một vụ cá cược nhỉ? Con thắng rồi.”

“Trình Thư không cần phải đi liên hôn nữa. Còn nữa — chuyện hai mươi vạn của con thì sao?”

Mẹ tôi cười tươi chuyển khoản, nhưng nụ cười không hề chạm tới đáy mắt:

“Tất nhiên rồi. Nhà mình có hai đứa giỏi thế này, bố mẹ tự hào lắm.”

“Ngày mai, cả hai đứa cùng đi dự tiệc mừng nhé.”

Trình Thư vui mừng kéo tay tôi ríu rít suốt cả buổi tối, group chat của mấy tên tóc vàng cũng đang sôi sục:

【Tuyệt quá, tụi mình đều đậu rồi! Thanh Hoa còn nói cho tao học bổng nữa, tiền chữa bệnh cho Văn Văn giờ không thành vấn đề rồi!】
【Tao cũng được học bổng!】
【Cười chết, mạng xã hội đang nói năm nay thành phố mình đúng là kỳ tích, tăng thêm bảy tám nhân tài so với mọi năm! Đỉnh thật chứ!】

Cả nhóm ngập tràn trong niềm vui.

Chỉ có mí mắt phải của tôi giật liên hồi.

Hai người đó… liệu có dễ dàng từ bỏ chuyện liên hôn đến vậy không?

13

Tôi gần như không ngủ cả đêm.

Sáng hôm sau, sau khi lễ phục được đưa tới, đạn mạc cuối cùng cũng xuất hiện trở lại.

【Trời ơi, hai vợ chồng này rốt cuộc đang mưu tính gì vậy, lại đưa con gái mình nuôi từ nhỏ mặc loại váy xuyên thấu như thế này?!】

【Bọn họ căn bản chưa từng từ bỏ chuyện liên hôn! Giờ còn định lợi dụng điểm số của nữ chính để đem em ấy ra bán đấu giá với giá cao trong tiệc tối nay!】

【Chết tiệt! Bao giờ phụ nữ mới không bị biến thành món hàng đây?!】

【Cả kỳ thi vất vả như thế, vậy mà kết quả lại trở thành con bài trao đổi lợi ích cho họ — đáng ghét thật sự.】

Tôi lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.

Trình Thư lúc này đã thay váy xong. Chiếc váy bó sát tôn dáng, quả thực rất quyến rũ, nhưng… nhìn ngoài thì không hề xuyên thấu.

“Chị ơi, có đẹp không?”

Cô ấy xoay vòng trước mặt tôi, đôi mắt cong lên rạng rỡ.

Còn chưa tới nửa ngày nữa là tiệc mừng bắt đầu.
Giờ thì phải làm gì đây?

Tôi cố gắng ép mình giữ bình tĩnh, nhìn quanh căn phòng một lượt — không thấy điểm bất thường nào. Cuối cùng tôi kéo rèm lại.

“Chị… ban ngày mà sao lại kéo rèm?”

Tôi không trả lời, lập tức bật đèn flash điện thoại.

Dưới ánh sáng chiếu thẳng, chiếc váy bắt đầu hiện rõ lớp xuyên thấu!

【What the…】

Tôi suýt nữa chửi thề, suýt quên mất vẫn còn đạn mạc đang nhìn.

Tôi vội tắt đèn pin rồi kéo tay Trình Thư lại.

“Em tự nhìn đi.”

Nhận ra chiếc váy khi gặp ánh sáng mạnh sẽ trở nên trong suốt, Trình Thư suýt chút nữa trẹo cả chân.

“Bố mẹ… sao họ lại làm thế với em…”

“Chị ơi, làm sao bây giờ? Họ vẫn muốn em liên hôn, thậm chí còn… còn muốn để mọi người thấy cơ thể em…”

“Em vẫn luôn yêu thương họ như bố mẹ ruột…”

“Chị… mình có thể báo công an không?”

“Không.”

Tôi từ chối ngay, không hề do dự.

Sắc mặt Trình Thư tối sầm lại:

“Phải rồi… nếu báo cảnh sát, bố mẹ bị xử lý thì sẽ ảnh hưởng đến chị…”

Tôi lắc đầu, cười khẩy:

“Hôm nay là em, ngày mai có thể là chị. Trong mắt họ, chúng ta chỉ là công cụ đổi lấy lợi ích mà thôi.”

“Chị nói không chỉ báo cảnh sát, mà là — chơi lớn!”

Tôi nhìn Trình Thư:
“Em đã trả lời giáo sư Thanh Hoa – Bắc Đại là sẽ học trường nào chưa?”

Cô ấy lắc đầu:
“Em nghe nói giáo viên hôm nay sẽ bay đến gặp trực tiếp.”

“Gửi thông tin chuyến bay cho chị.”

Sau khi nhận được thời gian hạ cánh của giáo viên, tôi lập tức chuyển cho nhóm tóc vàng.

“Ba đứa các cậu, lập tức ra sân bay đón bằng được thầy giáo về dự tiệc tối nay! Bằng cách nào cũng được!”

“Nhớ nhé — dùng đầu, đừng dùng nắm đấm. Đừng làm mất mặt tôi trước giáo viên tương lai!”

Vì liên quan đến Trình Thư, cả nhóm đều vô cùng nghiêm túc.

“Chị đại yên tâm! Em gái chị cũng là em gái tụi em!”

Tôi cầm lấy cây gậy “kỷ niệm” gõ nhịp trên bàn, trầm tư suy nghĩ.

Chỉ có giáo viên thôi… e là chưa đủ.

Tôi nói tiếp:

“Giờ lập kênh livestream vẫn còn kịp không? Bốn đứa còn lại đi kiếm cách tăng view, tối nay livestream toàn bộ bữa tiệc, để càng nhiều người thấy càng tốt!”

Cả đám gật đầu cái rụp, khí thế bừng bừng:

“Không thành vấn đề!”

Trước khi lên đường, tôi kiểm tra bốn tài khoản mà họ lập — kênh nào cũng đã có ít nhất mười vạn người theo dõi.

Tôi tò mò vào thử — và suýt cười chết vì tức.

Bài viết hot nhất của họ là:

【Mẹ chồng nhất quyết đòi tắm chung với chồng tôi, các chị em ơi em phải làm sao??】
【Giúp với, chồng ép em làm thụ tinh nhân tạo sinh đôi】
【Tối nay hẹn gặp người yêu mạng, livestream đúng 9 giờ!】

…Tôi: ……

Không ngờ đám này lại là cao thủ hút tương tác trá hình.

Toàn là… nhân tài.