9

Có lẽ bị lời tôi nói kích thích, sau khi quay lại bàn tiệc, Dụ Hân uống càng nhiệt tình, ai mời cũng không từ chối.

Không ngoài dự đoán, cô ta uống đến say mèm.

Lãnh đạo của cô ta đỡ Dụ Hân đứng dậy, cười làm lành với chúng tôi:
“Xin lỗi nhé, cô Dụ nhà tôi thật thà quá, uống có phần hơi quá rồi!”

“Haha, thật thà tốt mà! Thật thà mới làm nên chuyện lớn!”

Sếp của tôi vỗ vai lãnh đạo của cô ta, nụ cười đầy ẩn ý.

Trong lúc hai con cáo già đang đưa mắt ngầm hiểu nhau, đột nhiên có một bóng người lao như tên bắn đến:
“Bàn tay dơ bẩn của ông đang đặt ở đâu vậy hả?”

Ngay sau đó, trong tiếng kêu đau đớn của lãnh đạo Dụ Hân, ông ta bị đấm ngã xuống đất.

Cảnh tượng quá sốc, Dụ Hân tỉnh rượu ngay lập tức, hoảng hốt lao đến kéo người đàn ông đang đấm liên tục kia:
“Đường Dụ!”
“Anh làm gì vậy?”

Đường Dụ mắt đỏ bừng, gạt mạnh Dụ Hân sang một bên:
“Đừng cản tôi! Cô nhìn xem cái lão già khốn kiếp này đang làm gì với cô kìa!”

“Đường Dụ, ông ấy chỉ thấy tôi say nên đỡ tôi một chút thôi, ông ấy không làm gì cả!”
“Ông ấy là lãnh đạo rất tốt, anh đừng hiểu lầm!”

“Hiểu lầm? Cô nói cô đi làm tóc với bạn thân cơ mà! Kết quả là đến đây uống rượu với đám lão già này, đây cũng gọi là hiểu lầm sao?”

Dụ Hân suy sụp, cô ta đẩy mạnh Đường Dụ ra:
“Anh điên cái gì vậy?”Đọc full tại page nguyệt hoa các

Ánh mắt Đường Dụ trở nên vô cùng đáng sợ, anh ta càng ra sức đánh lãnh đạo của Dụ Hân.

Mãi đến khi cảnh sát đến, anh ta mới chịu dừng tay.

10

“Tri Nguyệt, con không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao con lại ở đồn cảnh sát? Vừa nghe tin, ba mẹ và anh lập tức chạy đến đây.”

Khi tôi đang làm biên bản ở đồn cảnh sát, ba mẹ và anh trai đã vội vàng chạy tới.

Vừa bước vào, mẹ lo lắng kéo tôi lại kiểm tra từ đầu đến chân, thấy tôi không sao mới thở phào nhẹ nhõm.

Tôi hơi ngại ngùng:
“Không sao đâu mẹ, con chỉ là nhân chứng nên đến làm biên bản thôi ạ.”

Bà thở phào, lúc này mới để ý xung quanh.

Ngay lúc ấy, Dụ Hân bước lên, vô cùng kích động:
“Ba, mẹ! Hai người đến thật đúng lúc!”

Cô ta kéo tay mẹ tôi, nhìn về phía lãnh đạo với vẻ hống hách:
“Nếu còn muốn hợp tác với tập đoàn Hạ thị, tôi khuyên ông nên hòa giải cho sớm! Nhà họ Hạ không thiếu tiền, chúng tôi có thể bồi thường hậu hĩnh cho ông!”

Vị lãnh đạo kia sững sờ nhìn mọi chuyện trước mắt, chắc là không hiểu từ bao giờ nhà họ Hạ lại có thêm một cô con gái.

Có lẽ trong lòng ông ta đang đấu tranh, đang dao động, dù sao nếu giành được dự án này, vị trí của ông ta trong tập đoàn chắc chắn sẽ được nâng cao không ít.

Mẹ tôi lạnh lùng nói:
“Dụ Hân, mẹ đã nói từ lâu rồi, từ ngày con quen Đường Dụ, con đã không còn là con gái của nhà họ Hạ nữa. Huống hồ, chúng ta vốn dĩ cũng không có quan hệ máu mủ.”

“Nhà họ Hạ chỉ có một đứa con gái, chính là Hạ Tri Nguyệt.”

Dụ Hân vẫn không chịu buông tha, cô ta nắm chặt tay mẹ, nước mắt lưng tròng:
“Mẹ, mẹ còn nhớ không? Lúc con còn nhỏ, dù con gây ra chuyện gì, chỉ cần con mở miệng xin lỗi, mẹ đều sẽ tha thứ cho con.”

Cô ta đầy hy vọng nhìn mẹ tôi:
“Mẹ, lần này con sai rồi, mẹ giúp con với nhé!”

Thế nhưng giây tiếp theo, tay cô ta đã bị mẹ tôi phũ phàng hất ra:
“Dụ Hân, con còn nhớ không?”

“Ngày mẹ bị hạ đường huyết, ngất xỉu, mẹ cũng đã níu lấy tay áo con, cầu xin con đừng đi. Nhưng con lại dứt khoát gạt mẹ ra để đi hẹn hò với Đường Dụ.”

“Sau đó mẹ hỏi con, rốt cuộc là mạng sống của mẹ quan trọng hay Đường Dụ quan trọng, câu trả lời của con, mẹ sẽ nhớ suốt đời.”

“Con nói, Đường Dụ là người đầu tiên khiến con cảm thấy được hít thở tự do, còn ở nhà họ Hạ, mẹ luôn khiến con cảm thấy ngột ngạt. Giờ đây, tự do mà con luôn khao khát cuối cùng cũng đến, mẹ sao dám ngăn cản con nữa chứ?”

Sắc mặt Dụ Hân lập tức tái nhợt, cô ta lắp bắp:
“Mẹ, mẹ thật sự ghét con đến mức này sao? Mẹ nhất định phải ép Đường Dụ vào đường cùng sao?”

Tôi thực sự không thể nhìn nổi nữa:
“Dụ Hân, người ra tay là Đường Dụ, người bị đánh là lãnh đạo của cô, ít nhất cô nên tìm đúng người mà nói chuyện chứ.”

“Thay vì lôi kéo ba mẹ tôi ở đây, chi bằng mau đi thương lượng với lãnh đạo của cô về chuyện hòa giải và bồi thường đi.”

“Cô cũng không muốn Đường Dụ bị tạm giữ hành chính đâu nhỉ?”

Đường Dụ tức giận quát:
“Hòa giải cái gì mà hòa giải! Dụ Hân, đừng nghe cô ta! Tôi còn chưa kiện lão già đó tội quấy rối cô đâu!”

Dụ Hân rưng rưng nước mắt, quay sang cãi nhau với Đường Dụ.

Tôi không muốn tiếp tục xem vở kịch lố bịch này nữa, liền kéo ba mẹ rời khỏi hiện trường ngay lập tức.

11

Sau lần ở đồn cảnh sát đó, tôi nghe sếp nói, Dụ Hân đã bị sa thải. Bên họ đã bồi thường một khoản tiền rất lớn thì lãnh đạo của cô ta mới đồng ý hòa giải.

Khi nhắc đến chuyện này, sếp có chút tiếc nuối:
“Thật ra, tiểu Dụ có học vấn, ngoại hình cũng khá, sao lại đi lấy một tên lưu manh nóng tính như thế chứ?”

“Đêm đó em cũng ở đó mà, thật ra lãnh đạo của họ chỉ đơn thuần đỡ tiểu Dụ thôi, ông ta đâu có ngốc mà đi quấy rối cô ấy ngay trước mặt bao nhiêu người chứ?”

“Giờ thì tiểu Dụ vì chuyện này mà bị đuổi việc rồi, với tình hình việc làm hiện nay, cơ hội như vậy đâu dễ mà tìm lại được.”

“Không biết sau này cô ấy có hối hận không, nhưng đúng là thanh niên không nên kết hôn quá sớm. Tôi nghe nói cô ấy vừa tốt nghiệp đã lập tức kết hôn, còn quá trẻ, thật sự là không ổn đâu.”

“Tôi thấy anh nói rất đúng, chọn bạn đời vẫn nên cân nhắc kỹ lưỡng.”

Tôi cũng phụ họa vài câu. Năm đó chính Dụ Hân là người tự mở to mắt mà chọn chồng, trách được ai?

Cả gia đình đều phản đối, cô ta lại mắng tất cả là những kẻ cuồng kiểm soát, cố tình can thiệp vào cuộc sống của cô, thậm chí còn dọa đoạn tuyệt quan hệ.

Kết quả, con đường do chính cô ta chọn, với cái tính cứng đầu của Dụ Hân, chắc dù có phải quỳ cũng sẽ đi cho bằng được.

Dù sao đây cũng là quyền tự do lựa chọn mà cô ta luôn ao ước.

12

Khi công việc của tôi dần đi vào quỹ đạo, ba mẹ cũng bắt đầu lo lắng chuyện hôn nhân của tôi.

Phải nói thật, con mắt chọn đàn ông của mẹ tôi thật sự rất đỉnh!

Nhìn mẹ tôi chọn được ba – người đàn ông có tiềm năng, rồi cùng nhau gây dựng công ty đầu tư lên top đầu toàn quốc, có thể thấy tầm nhìn đầu tư của bà đã được thị trường kiểm chứng!

Thế nên, một người “độc thân từ trong trứng” như tôi, cứ ngoan ngoãn chờ mẹ chọn đối tượng là được, tôi chỉ việc mở “hộp quà bất ngờ” thôi.

Hôm đó, tôi đang đi xem mắt với đối tượng do mẹ sắp xếp – Lục Trường Minh, ở một quán cà phê.

Khi chúng tôi đang nói chuyện rất vui vẻ, một bóng dáng quen thuộc bỗng lao tới:
“Lục Trường Minh, cuối cùng tôi cũng tìm được anh rồi!”

“Dụ Hân?” Lục Trường Minh hơi nhíu mày: “Thật trùng hợp.”

Dụ Hân chẳng chút khách sáo, lập tức trách móc:
“Không trùng hợp chút nào! Anh có biết để gặp được anh tôi phải khó khăn thế nào không?”

“Tôi nhắn tin cho anh trên WeChat anh cũng không trả lời! Đừng nói anh sợ tôi vay tiền rồi không trả đấy nhé?”

Lục Trường Minh gật đầu rất nghiêm túc:
“Đúng vậy, vì tôi đã cho cô vay mười vạn mà cô chưa trả, nên trước khi trả tôi số tiền đó, tôi sẽ không cho cô vay thêm đồng nào nữa.”

Dụ Hân lập tức nghẹn lời, mắt ngấn lệ, cố gắng lay động lòng trắc ẩn của Lục Trường Minh:
“Chúng ta lớn lên bên nhau từ nhỏ, chẳng lẽ mối quan hệ này chỉ có thể tính bằng tiền sao?”

“Lục Trường Minh, tôi nhìn nhầm anh rồi!”

Lục Trường Minh nhìn cô ta có chút ngạc nhiên, bình thản nói:
“Được thôi, vậy từ bây giờ tuyệt giao vẫn còn kịp.”

Nhìn bộ dạng Dụ Hân bị chặn họng, ai hiểu cho tôi chứ, suýt nữa tôi cười đến nội thương rồi!

Cô ta hung dữ trừng mắt nhìn chúng tôi một cái, sau đó hậm hực bỏ đi.

Sau khi cô ta rời khỏi, Lục Trường Minh mới nói với tôi, cái gọi là “lớn lên bên nhau từ nhỏ” thực ra chỉ là vì hồi nhỏ từng là hàng xóm mà thôi.

“Tôi nghe nói gần đây cô ta đã vay tiền khắp nhóm bạn của chúng tôi, hình như là chồng cô ta muốn khởi nghiệp, cô ta đang đi tìm người đầu tư khắp nơi.”