MẢNH GHÉP HỒI SINH

MẢNH GHÉP HỒI SINH

Năm lớp 12, tôi chuyển trường. Nhưng các bạn cùng lớp lại đồn rằng tôi bị bệnh bạch cầu nên qua đời.

Sau khi tôi rời đi, một cậu học sinh thường xuyên bị điểm kém, ngồi cuối lớp và lúc nào cũng bất cần, bỗng dưng không còn nói nhiều nữa.

Cậu ấy thay đổi hoàn toàn, không còn lười nhác như trước mà lao vào học hành, cuối cùng thi đậu vào học viện âm nhạc hàng đầu.

Chín năm sau, cậu ấy thành danh rực rỡ, trở thành ngôi sao nổi tiếng mà ai ai cũng biết.

Trong một chương trình phát sóng trực tiếp, khi được hỏi về chuyện tình cảm, nét mặt cậu ấy thoáng vẻ buồn bã.

“Người ấy đã không còn nữa.”

“Nếu biết trước, tôi đã không chúc cô ấy mãi mãi mười tám tuổi rồi.”

Tôi mang khẩu trang, vai đeo máy quay, lia ống kính qua màn hình điện thoại của cậu ấy, bất giác ngẩn người.

Ơ?

Là tôi sao?

Đăng nhập để theo dõi truyện này