TÁI SINH TRẢ HẾT NỢ MÁU

TÁI SINH TRẢ HẾT NỢ MÁU

Cô bạn thân muốn mua căn nhà đối diện nhà tôi, hỏi tôi có nên mua không. Tôi nói, nếu là nhu cầu ở thực thì lúc nào mua cũng được.

Cô ấy mua thật, trả trước ba mươi vạn, vay ngân hàng bảy mươi vạn.

Kết quả, nhà còn chưa kịp hoàn thiện thì giá nhà rớt thê thảm 30%, mất trắng tiền đặt cọc.

Bị ảnh hưởng bởi giá nhà, cô ấy ngày càng cáu gắt, trong công việc vì thế mà đắc tội với khách hàng, bị công ty sa thải, còn bị cấm cửa trong cả ngành.

Không có thu nhập, không đủ tiền trả nốt phần còn lại của việc sửa nhà, cũng không trả nổi tiền vay ngân hàng, cô ấy chỉ có thể ngừng trả nợ.

Căn nhà bị đem ra phát mãi. Chỉ trong vòng một năm, cô ấy từ người có trong tay vài chục vạn trở thành kẻ nợ gần cả triệu.

Cô ấy đổ hết mọi lỗi lầm lên đầu tôi, nửa đêm xông vào nhà tôi, đánh tôi ngất xỉu, rồi chôn tôi trong đống xi măng nhà cô ta.

“Cùng là con người, tại sao mày có nhà, có xe, có tiền tiết kiệm, còn tao chỉ muốn có một căn nhà của riêng mình mà lại phải rơi vào kết cục thế này?”

“Nếu không phải vì quen mày, tao cũng đâu vội vã mua nhà, tất cả là tại mày!”

Tôi chết ngạt.

Lần nữa mở mắt, tôi đã quay lại ngày cô ấy hỏi tôi có nên mua nhà hay không.

Đăng nhập để theo dõi truyện này