TỔNG TÀI CƯNG CHIỀU EM HẾT NẤC

TỔNG TÀI CƯNG CHIỀU EM HẾT NẤC

Sau khi chia tay, tôi bỗng mê ăn trái cây.

Chủ yếu vì giá rẻ, chất lượng lại ngon, ông chủ thì nhiệt tình hết cỡ.

【Anh ơi, dâu tây bao nhiêu tiền một cân?】

【Năm đồng một cân, mua một tặng một!】

【Thế dứa thì sao?】

【Bảy đồng ba cân, không ngọt không lấy tiền!】

【Còn sầu riêng?】

【Sầu riêng ế chỏng chơ, tặng em luôn cho khỏi phí!】

Một tiệm hời thế này, tôi không ngần ngại giới thiệu cho thằng em họ.

Vài hôm sau, nó nhăn nhó nhắn cho tôi:

【Chị ơi, cái tiệm chị giới thiệu đúng là tệ hại.】

【Em đến hỏi mấy ngày, chẳng có gì bán, thế mà cũng dám mở tiệm.】

【Cuối cùng có đúng một quả táo mà hét giá tận hai trăm tám, ông chủ còn bảo thích thì mua, không thích thì thôi.】

Tôi nhìn giỏ trái cây to vật vã vừa được giao tới nhà:

【Ủa?】

Đăng nhập để theo dõi truyện này