VÉN MÀN BỨC DI CHÚC

VÉN MÀN BỨC DI CHÚC

Ba ngày trước khi qua đời, mẹ tôi gọi em trai đến bên giường lập di chúc.

Bà nói với luật sư rằng muốn để lại hơn một triệu tệ trong tài khoản ngân hàng và căn nhà cho em trai tôi.

Phần để lại cho tôi, chỉ là một số đồ hồi môn cũ kỹ trong ngôi nhà cũ.

Tôi lập tức cảm thấy trời đất quay cuồng.

Thì ra đến lúc chết, lòng bà vẫn thiên vị.

Tôi không nổi giận, chỉ bình thản nói một tiếng “Được.”

Lo xong hậu sự, tôi quay về ngôi nhà cũ, mang số trang sức mốc meo ấy đến tiệm cầm đồ.

Khi thấy nhân viên ngân hàng chuyển khoản vào tài khoản của tôi, tôi trừng to mắt…

Đăng nhập để theo dõi truyện này