BÓNG TỐI SAU TỜ GIẤY HÔN THÚ

BÓNG TỐI SAU TỜ GIẤY HÔN THÚ

Vào ngày kỷ niệm đám cưới vàng, tôi mang theo tờ giấy đăng ký kết hôn đã cũ nát để đi làm lại.

Nhưng nhân viên ở phòng dân chính lại kinh ngạc nói với tôi:

“Giấy đăng ký kết hôn này là giả, trong hồ sơ cho thấy bà vẫn chưa kết hôn, chưa từng làm thủ tục đăng ký kết hôn.”

Tôi sững sờ: “Không thể nào, tôi và chồng tôi – Trình Vân Tiêu đã kết hôn được năm mươi năm rồi cơ mà.”

Anh ta lại tra thêm hồ sơ: “Trình Vân Tiêu đúng là có hôn thú, nhưng vợ của ông ấy tên là Tô Kiều.”

Tô Kiều là chị dâu góa chồng của Trình Vân Tiêu, là một bác sĩ quân y, nhiều năm theo đoàn quân làm nhiệm vụ.

Tôi run rẩy trở về nhà chất vấn, Trình Vân Tiêu cũng không phủ nhận:

“Cả đời này tôi đâu có bạc đãi bà, thế vẫn chưa đủ sao? Người tôi yêu thật sự là Tô Kiều, tôi chỉ muốn cưới cô ấy và sinh con với cô ấy.”

Con trai tôi cũng lên tiếng khuyên nhủ: “Vì thương mẹ, ba mẹ mới không công khai chuyện này cả đời. Mẹ cũng lớn tuổi rồi, còn gì mà không hài lòng nữa?”

Lúc này tôi mới biết, thì ra đứa con tôi tự tay nuôi lớn, lại chẳng phải máu mủ ruột rà với mình.

Năm đó tôi và Tô Kiều sinh con cùng ngày. Để con của Tô Kiều được người có học vấn như tôi nuôi dưỡng, ông ta đã tráo đổi con của tôi và cô ta.

Còn đứa con ruột của tôi, ngay khoảnh khắc chào đời, đã bị Trình Vân Tiêu dìm chết trong ao nước.

Nực cười thay, tôi lại xem đứa con của Tô Kiều như máu thịt của mình, dốc lòng dốc sức nuôi nấng nó vào được Thanh Hoa.

Tức giận đến tột cùng, tôi ngất xỉu.

Lúc mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về đúng ngày sắp lâm bồn sau mười tháng mang thai…

Đăng nhập để theo dõi truyện này