Lăng Diệu tức đến mức muốn ói máu:
“Cô nghĩ tôi chưa đủ nhịn chắc? Tôi sắp nhịn đến phát bệnh rồi đây này!”

“Đội ngũ chương trình đào đâu ra lắm cặp đôi quái thai thế? Loại người thế mà cũng có bồ được á?”

“Cái thằng A kia, rõ ràng là ăn bám, đến cái quần lót cũng là tiền bạn gái mua, vậy mà còn suốt ngày hạ thấp cô ấy. Nó tưởng nó là ai?”

Tôi phụ họa:
“Chuẩn chuẩn, đúng là đồ tra nam.”

Lăng Diệu tiếp tục trút giận:
“Còn con nhỏ B, đúng là đỉnh cao của vô lý. Hôm trước vừa nói thích màu đỏ, hôm sau lại chất vấn bạn trai tại sao lại tặng váy đỏ, không phải váy xanh lá sẽ đẹp hơn sao?
Bộ cô ta là cá hả? Chỉ nhớ được 7 giây? Có bệnh thì đi trị, đầu óc có vấn đề thì đừng yêu đương nữa.”

Tôi vội vàng lấy tay bịt miệng anh ta:
“Sếp ơi, anh là đại minh tinh đó, không thể nói vậy được đâu.”

Lăng Diệu trừng mắt:
“Sao không được?”

Còn hỏi sao nữa? Đây là ngày đầu anh đi làm minh tinh hả?

“Trước khi đến, anh Trương đã dặn kỹ rồi: phải giữ ổn định cảm xúc, khi bình luận thì nên tập trung vào đàn ông nhiều hơn, hạn chế chê bai phụ nữ.”

“Fan của anh phần lớn là nữ, nên phải đứng trên góc độ của họ mà suy nghĩ.”

Lăng Diệu lầu bầu không hài lòng:
“Fan của tôi chắc chắn không ai ngớ ngẩn như con nhỏ B đâu.”

Nhưng cuối cùng thì anh cũng dịu lại, đưa tay ra trước mặt tôi:
“Đưa điện thoại đây, tôi muốn nhắn cho Sa Sa.”

Tôi đưa máy cho Lăng Diệu, lòng trăm mối ngổn ngang.

Dạo gần đây vì tham gia chương trình, Lăng Diệu khá bận rộn, không còn nhiều thời gian nhắn tin cho tôi.
Tôi cũng nhân cơ hội đó mà giảm bớt liên lạc, âm thầm lên kế hoạch rút lui.

Nhưng không hiểu có phải Lăng Diệu đã nhận ra gì đó không, mà dạo gần đây dù bận đến mấy anh cũng cố gắng nhắn tin cho tôi.

Có lúc là than phiền chuyện nghệ sĩ khác có thói quen xấu,
Có lúc là tâm sự chuyện ăn kiêng giữ dáng khổ sở thế nào,
Có lúc thì đơn giản chỉ là… thấy ven đường có một bông hoa dại xinh đẹp liền chụp gửi cho tôi.

Tôi từng tận mắt thấy Lăng Diệu ngồi xổm bên vệ đường, cẩn thận tìm đủ mọi góc chụp để có tấm ảnh hoa đẹp nhất rồi gửi qua cho tôi…

Khoảnh khắc ấy khiến tôi muốn khóc.

Lăng Diệu thật sự là một người rất tốt.
Dù anh ngạo mạn, hay nổi nóng, sống như thể mũi cao đụng trời,

Nhưng trong lòng anh lại có một trái tim thuần khiết như trẻ con.

Tôi không kìm được mà rung động trước một người như vậy.

Nhưng càng rung động, tôi lại càng muốn rời xa.
Vì Lăng Diệu tỏa sáng rực rỡ như thế, tôi không thể trở thành vết xước trên ánh sáng đó.

Vậy nên tôi bắt đầu làm ngơ tin nhắn của anh, viện cớ “bận việc” để lảng tránh.
Dù có trả lời cũng chỉ là những câu “ừ”, “ừm” qua loa.

Tôi đúng là một người tệ hại.
Dùng cách cực đoan như vậy để dập tắt một trái tim chân thành.

Thế nhưng Lăng Diệu vẫn kiên trì chia sẻ với tôi đủ điều thú vị trong cuộc sống.
Dù chờ hoài chẳng được hồi âm, anh vẫn không bỏ cuộc.

Chỉ là, vào những đêm khuya yên tĩnh, đôi khi anh sẽ lặng lẽ gửi vài dòng:

“Sa Sa, dạo này em lạnh nhạt với anh quá.”
“Có phải… em không còn thích anh nữa không?”

Rồi lại… lặng lẽ thu hồi tin nhắn.

8

Cầu trời khấn Phật khắp nơi, vậy mà cuối cùng chương trình livestream này vẫn gặp sự cố.
Nhưng không phải vì Lăng Diệu không nhịn được mà chửi mấy cặp đôi quái dị kia —
Mà là… anh ấy không nhịn được, xỉa xói thẳng mặt một khách mời trong phòng bình luận.

Nói cũng thật trớ trêu, đúng là oan gia ngõ hẹp,
Trong dàn khách mời bình luận lần này lại có cả “nữ thần quốc dân” Triệu Nhã Nhi.

Mời được cả Lăng Diệu và Triệu Nhã Nhi cùng lên sóng, tổ chương trình quả là “có bản lĩnh thật sự”.

Mấy tập đầu thì còn ổn, Triệu Nhã Nhi và Lăng Diệu ngồi mỗi người một bên, nước sông không phạm nước giếng.

Nhưng gần đây chương trình đi đến hồi kết, trong tập cuối, Triệu Nhã Nhi lại cố tình ngồi sát cạnh Lăng Diệu.

Mỗi lần cô ta phát biểu, đều vô tình hay cố ý kéo Lăng Diệu vào, cứ cố tình dẫn dắt để anh ấy nói ra mấy câu dễ gây tranh cãi.

Tôi ở dưới xem mà sốt ruột đến mức dậm chân tại chỗ.
Trước đây Lăng Diệu từng chê bai diễn xuất của Triệu Nhã Nhi, chắc chắn là cô ta nghe thấy rồi.
Giờ thì rõ ràng là cô ta đến để trả thù.

May là Lăng Diệu cũng biết điều, mỗi lần phát biểu đều rất cẩn thận, không cầu nổi bật, chỉ mong an toàn qua cửa.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, tưởng đâu sẽ ghi hình trọn tập mà không có biến cố gì,
Ai ngờ từ khóa “Lăng Diệu đẩy Triệu Nhã Nhi” lên thẳng top hot search.

Anh Trương dẫn tôi và cả đội PR ngồi xuống, cùng xem đoạn video do các tài khoản marketing và tổ chương trình tung ra.

Trong video, Triệu Nhã Nhi dựa sát vào Lăng Diệu — khoảng cách thân mật quá mức phép lịch sự xã giao.
Miệng thì nói đùa một cách mập mờ:
“Lăng Diệu vừa mới quay xong phim võ hiệp đúng không? Là nam chính đấy,
thấy kiểu con gái như vậy… không động lòng sao?
Đại hiệp Lăng trừ gian diệt ác, chẳng lẽ không thấy cô ấy giống mấy vai ác nữ trong phim à?”

Một câu nói đầy cạm bẫy.
Nhưng cũng có thể giải thích là đang quảng bá cho bộ phim mới quay cùng nhau.

Trong video, Lăng Diệu thoáng hiện vẻ mất kiên nhẫn trên mặt, sau đó đưa tay đẩy Triệu Nhã Nhi ra.
Triệu Nhã Nhi la lên một tiếng, ngã phịch xuống sàn, nhưng rất nhanh ngồi dậy, vừa ngồi vừa cười nhẹ nói:
“Đại hiệp Lăng mạnh tay thật đấy.”

Giọng điệu như đang làm nũng, như thể đang bao che cho Lăng Diệu.
Nhưng đúng lúc đó, góc máy lướt qua khuôn mặt cô ta — lại thấy rõ ràng là đang uất ức và tức giận.

Fan tất nhiên không chịu nổi.
Toàn bộ mạng xã hội nổ tung.
Mọi người thi nhau mắng Lăng Diệu không tôn trọng phụ nữ, đòi anh phải lên tiếng giải thích.

Fan của Lăng Diệu cũng chẳng vừa, xông lên chiến ngay, cãi nhau đến tám trăm hiệp với fan đối thủ.

Trên mạng tràn ngập các bài viết, video, bình luận về vụ việc.
Đa số đều chĩa mũi dùi vào Lăng Diệu, lên án anh xúc phạm phái nữ.

Lăng Diệu tức đến phát điên.

“Cô ta sắp ngồi lên đùi tôi luôn rồi, tôi không được phản kháng tí nào hả?”
“Với lại tôi đâu có đẩy! Tôi chỉ chắn lại thôi, hoàn toàn là tự vệ bị động, cô ta tự ngã ra đất đấy chứ!
Đúng là trà xanh chết tiệt, có diễn xuất này đem vào đoàn phim diễn thì tôi đâu thèm mắng cổ làm gì.”

Anh Trương mặt nghiêm túc, cùng đội PR bàn bạc hồi lâu rồi nói:
“Bây giờ không còn cách nào khác, chỉ có thể liên hệ với phía Triệu Nhã Nhi để ra tuyên bố chung.
Ngoài ra, có thể cậu phải gặp riêng cô ấy xin lỗi một tiếng.”

Lăng Diệu bực tức đến xụ mặt:
“Tại sao chứ? Không đời nào.”

Anh Trương không thèm tranh cãi, gọi thẳng cho quản lý của Triệu Nhã Nhi.

Tôi chẳng biết nói gì hơn, chỉ lặng lẽ bóc một múi quýt đưa cho Lăng Diệu.

Một lúc sau, anh Trương quay lại, sau khi bàn bạc xong xuôi thì bắt đầu sắp xếp các bước xử lý tiếp theo một cách đâu ra đấy.

Cuối cùng, tôi nghiêm túc nói với Lăng Diệu:
“Dạo này trên mạng nhiều lời khó nghe lắm, anh đừng lên mạng nữa.”

Sau đó, tôi ép buộc tịch thu hết tất cả các thiết bị điện tử của anh ta, rồi rời khỏi phòng.

Vì vụ việc lần này, lịch trình của Lăng Diệu đột ngột trống trơn.
Và thế là — chỉ còn tôi với anh ta ngày ngày ở trong biệt thự, mắt to trừng mắt nhỏ.

Chơi game vài hôm liền, Lăng Diệu bắt đầu phát chán, rồi chuyển sang dụ dỗ tôi đưa điện thoại cho anh ta nghịch.

“Cho tôi xem mấy cái video ngắn thôi, tôi thề không đụng vào siêu thoại hay đọc bình luận.”

Tôi kiên quyết lắc đầu:
“Không được! Anh Trương dặn kỹ rồi, tuyệt đối không để anh lên mạng.”

Thật ra là do fan của Triệu Nhã Nhi mắng mỏ quá tàn nhẫn, tôi dùng nick phụ vào bênh Lăng Diệu mấy câu mà cũng bị nhắn tin mắng té tát.
Anh mà thấy mấy thứ đó chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng tinh thần.

Thấy anh ta vẫn không cam lòng, cứ nhìn chằm chằm vào điện thoại tôi, tôi lập tức cảnh giác:
“Điện thoại tôi có mật khẩu! Anh trộm cũng mở không được đâu.”

Lăng Diệu hừ lạnh, vẻ mặt như thể sớm muộn gì cũng lấy được.

Một hôm, tôi ra cổng khu nhà lấy đồ ăn giao tận nơi.
Vừa về đến nhà thì tá hỏa phát hiện Lăng Diệu đang ngồi lướt TikTok bằng điện thoại của tôi!

Tôi hét lên như còi báo động:
“A a a a a —!!!”

Anh ta thực sự… phá được mật khẩu của tôi rồi ư?!

Trong điện thoại còn có app hẹn hò mà tôi dùng để yêu đương với chính anh ta nữa chứ!!
Dù tôi đã giấu nó kỹ trong một thư mục con, nhưng vẫn có khả năng bị lộ!

Tôi lao đến giật phắt lại điện thoại, giọng cao vút:
“Anh chỉ xem video ngắn thôi đúng không đấy?”

Lăng Diệu bình tĩnh như không có chuyện gì:
“Thật mà, tôi mới xem được vài phút thì cô về rồi.”

Tôi nhìn điện thoại — trang đang dừng ở mục video ngắn thật.
Tôi lại lật phần “đã thích” ra kiểm tra — đúng là có vài video mới được anh ta bấm tim.

Lúc này tôi mới yên tâm… một chút.

Hôm sau, có lẽ quá chán vì không có việc gì làm, Lăng Diệu bắt đầu lôi kéo tôi tám chuyện.

“Chu Tiểu Đường, kể tôi nghe về cậu người yêu qua mạng của cô đi?”