MÙA HOA DIÊN VĨ NỞ

MÙA HOA DIÊN VĨ NỞ

Tôi là vị hôn thê pháo hôi trong một cuốn tiểu thuyết hệ thống nam tần.
 Lần đầu tiên Thẩm Triều gặp tôi,

 anh ta đã nói với hệ thống:
 ” Mỹ nhân kế à? Nực cười.”
 Dù tôi vốn an phận thủ thường,
 nhưng anh ta vẫn không vừa mắt tôi.
 Sáng sớm ra khỏi phòng ngủ chạm mặt anh ta, anh ta bế bổng tôi lên, cười lạnh:
 “Mặc đồ ngủ là có ý gì, quyến rũ tôi chắc?”
 Buổi tối đưa nước cho anh ta, anh ta kéo lỏng cà vạt đi tới, giọng khàn khàn:
 “Cô đã bỏ gì vào nước? Nóng quá.”
 Lúc đầu hệ thống còn tức giận, mắng tôi là ‘trà xanh’ cùng với nam chính.
 Về sau thì càng lúc càng im lặng.
 Đến ngày trong kịch bản hai người phải ly hôn,
 Thẩm Triều chủ động giải thích với hệ thống:
 ” Ta bị cô ấy gài bẫy rồi, hễ cô ấy rời khỏi ta lại muốn khóc.
 ” Quả nhiên thủ đoạn cao tay, khiến ta không thể ly hôn nổi.”
 Giọng hệ thống đã tê liệt:
 【Không ai quan tâm đâu.】

Đăng nhập để theo dõi truyện này

Đọc tiếp