8
Sáng ngày ghi hình chính thức cho show hẹn hò, Thái tử gia bực bội gửi tin nhắn thoại cho tôi:
【Cái show rác rưởi này bắt tôi phải lả lơi với đàn ông?!】
Tôi đáp:
【Anh đoán xem nó tên là “show hẹn hò” để làm gì?】
Anh nói tiếp:
【Tôi đã bảo thư ký lo xong đạo diễn rồi, ba phút nữa, tôi muốn thấy cô xuất hiện ở đây để… lả lơi với tôi.】
Thật là… tổng tài bá đạo.
Tôi bật dậy khỏi giường như cá chép hóa rồng, thu dọn nhanh như học sinh cấp ba đi học muộn.
Quản gia đưa đồng hồ cho tôi, nói:
– “Đây là lần đầu tổng tài vì một người phụ nữ mà sốt ruột như vậy.”
Tôi im lặng vài giây:
– “Mặc dù là vậy… nhưng là vì một người đàn ông.”
Đồng tử của quản gia chấn động.
Đang chuẩn bị dở chừng, Thái tử gia lại gọi điện, giọng gắt gỏng:
– “Ăn mặc sang lên đấy.”
Cách nói lịch sự: Ăn mặc sang trọng một chút.
Cách nói thô lỗ: Lại gây chuyện ngoài đường rồi, cần đại lão đắt tiền tới chống lưng.
Tôi đeo đồng hồ giá chục triệu, cổ đeo tượng Phật ngọc bự tổ bố.
Nếu không phải quần dài che mất cổ chân, tôi còn muốn đeo thêm vòng chân kim cương nữa.
Tài xế anh sắp xếp đã chờ sẵn trước cổng.
Hôm nay anh ấy cho lái chiếc xe đắt nhất trong garage của mình – chỉ thiếu điều gắn kim cương vào lốp xe.
Cả người tôi lấp lánh như dát vàng, mặt viết rõ ràng: “ngốc nghếch, nhiều tiền”.
Trên bầu trời vang lên tiếng sấm long trời lở đất, Thái tử xuất hiện chói lóa.
9
Tôi đeo kính râm hàng hiệu, người sáng choang, oai phong lẫm liệt bước vào phim trường.
Thái tử gia đang… giật tóc với Giang Minh.
Khoảnh khắc tôi xuất hiện, thời gian như ngừng lại.
Ánh mắt của hai người họ rất phức tạp — ba phần do dự, ba phần bất lực, bốn phần… không nỡ nhìn.
Giang Minh lầm bầm chửi:
– “Kìa, chồng cô đến kìa.”
Thái tử gia không chịu thua:
– “Fuck, đó là chồng cô.”
Ủa, sao tự nhiên chửi tôi vậy?
Tâm trạng tôi rối như ngũ cốc trộn muối dưa.
Đạo diễn kể, hai người đang giật tóc nhau vì tranh một vị khách mời.
Show lần này chỉ có một khách mời ngoài giới – một lập trình viên độc thân gần 30 năm, từng tham gia nhiều chương trình trí tuệ hack não.
Giang Minh nói cô không muốn đàn ông trong giới dựa hơi mình để tăng độ hot, nên muốn chọn sẵn vị khách ngoài giới kia.
Thái tử gia lại rất có hứng thú với lý lịch của chàng cao thủ IT kia, bảo muốn “giao lưu sâu sắc” với đối phương.
Hai người cãi nhau chí chóe suốt một tiếng đồng hồ.
Tôi khẽ ho, nhỏ giọng nói với Thái tử gia:
– “Nghe nè, em biết anh luôn là người rất mạnh mẽ…”
Thái tử gia: “?”
– “Nhưng giờ anh không cần mạnh nữa đâu.”
Thái tử gia nhíu mày: “???”
– “Vì… cái mạnh của anh đã đến rồi.”
Anh ấy: “…”
Nghiến răng:
– “Không biết học đàn ông nói chuyện thì đừng có mở miệng.”
Tôi hơi buồn, lủi thủi rút lui khỏi hiện trường.
10
Tôi ở khách sạn, luôn trong tư thế sẵn sàng quay lại chống lưng cho Thái tử gia.
Dù rõ ràng anh ấy không muốn tôi xuất hiện lần nữa.
Nhưng một tiếng sau, anh lại gọi tôi:
– “Tháo tượng Phật ngọc ra, bỏ kính râm đi, đừng giữ cái dây chuyền vàng to tướng đó nữa.”
Tôi đoán anh… chửi thua rồi.
Giang Minh từ trước tới nay luôn giỏi cà khịa người khác.
Tôi cũng không dám nói gì với anh ấy.
Sợ bị chửi, mà tôi thì không chửi lại.
Tôi là kẻ ở đáy chuỗi thức ăn mắng mỏ.
Tôi bảo:
– “Ba tôi trước đây cũng thích ăn mặc thế này.”
Anh đáp:
– “Tôi không muốn làm ba cô, cảm ơn.”
Đây là lần hiếm hoi anh nói “cảm ơn” với tôi.
Lòng tự tôn kiểu đàn ông trung niên giàu có của tôi được thỏa mãn tột độ.
Tôi tháo kính râm và dây chuyền vàng, quay lại phim trường.
Lần này, NPC xung quanh đồng loạt thốt lên: “Đẹp trai quá!”
Tôi bắt chước dáng ngồi của Thái tử gia ngồi xuống — ngồi một phát là mọi người im bặt.
Họ thì thầm:
– “Chắc đến vì Bạch Niệm nhỉ? Nghe nói Thái tử gia với cô ấy là thanh mai trúc mã…”
Tôi nghiêng đầu về phía họ.
Chưa từng nghe qua luôn đấy.
Gì vậy? Kể cho tôi nghe với!
Nhưng họ lập tức im re.
Tôi hơi buồn… bị cô lập rồi.
11
Tập đầu tiên bắt đầu ghi hình.
Không nằm ngoài dự đoán — Thái tử gia lại cãi nhau với người ta.
Đạo diễn thiết kế phần chơi:
Nữ khách mời chọn món quà do các nam khách mời chuẩn bị, từ đó “bắt cặp” với nhau.
Tôi chuẩn bị một dây chuyền vàng to bản.
Lập trình viên mang đến một bó hồng đỏ rực.
Nam minh tinh hạng ba thì đưa ra sợi dây chuyền nhãn hiệu anh ta làm đại diện.
Thái tử gia nhanh tay chụp lấy dây chuyền vàng của tôi.
Bạch Niệm đang với tay ra thì khựng lại giữa không trung.
Cô lúng túng rút tay về, mặt đầy thất vọng, mắt rơm rớm.
Thái tử gia nắm chặt dây chuyền, hỏi cô:
– “Cô cũng muốn món này?”
Bạch Niệm đỏ mặt, ngại ngùng gật đầu.
Anh lạnh nhạt đáp:
– “Đào mỏ.”
Bạch Niệm: “???”
Giang Minh mỉm cười, tấn công anh:
– “Chị Lê à, chị nói vậy có hơi quá không?”
Thái tử gia liếc nhìn bó hoa trong tay cô ta, tạt ngang tạt dọc:
– “Cô cũng vậy, quê mùa.”
Giang Minh: “???”
Tôi: “……”
Anh ấy thành công… đắc tội cả ba người chỉ trong hai câu.
Tôi không dám tưởng tượng khi đổi lại thân thể thì mình phải sống sao.
Bạch Niệm mắt đỏ hoe, nhìn về phía tôi – người đang ngồi ngoài ống kính.
Tôi cúi đầu móc móng tay, giả vờ không thấy.
Thái tử gia tranh thủ đòn thắng truy kích:
– “Tại sao không chọn sợi dây chuyền này? Cô không hài lòng với nam khách mời đó à?”
Tôi cảm thấy Bạch Niệm sắp khóc thật rồi.
Quả nhiên Thái tử gia giống như tâm linh tương thông với tôi.
Anh nghiêng người, dí sát mặt:
– “Khóc thật à?”
“Hu hu hu…” – cô ấy khóc thật.
Giang Minh cuống cuồng an ủi Bạch Niệm.
Thái tử gia thì thong dong… đổ thêm dầu vào lửa.
Bạch Niệm vừa nức nở vừa cầm lấy sợi dây chuyền cuối cùng còn lại trên bàn.
Nam minh tinh hạng ba mặt đen như đáy nồi.
12
Tập đầu tiên, cộng thêm vài đoạn quảng cáo và mấy lời vô nghĩa của MC, cứ thế mà trôi qua.
Vừa phát sóng, tôi liền… không ngoài dự đoán, bị chửi đến leo lên hot search.
Thái tử gia còn chi tiền mua cho tôi hẳn hai cái hot search.
Anh ta cũng coi như người tốt, lo luôn cả “hậu mãi” cho tôi.
#Lê Thính nói chuyện hài ghê#
#Lê Thính cô khóc thật hả#
#Lê Thính cãi nhau với Bạch Niệm như học sinh tiểu học#
Fan của Giang Minh và Bạch Niệm thì chửi rát cả phần bình luận:
【Tôi là người qua đường, nhưng ai chẳng biết Bạch Niệm và Thái tử gia là thanh mai trúc mã? Cô kia nhảy vào làm gì?】
【Không phải muốn bám víu vào Thái tử gia hả?】
【Sao giờ còn có người lấy vô lễ làm thật thà nữa vậy?】
Thái tử gia dùng nick phụ, đích thân ra trận:
【Yo yo yo, các người giận thật à?】
Câu này do quá “khiêu khích”, khiến hàng vạn người không kiềm được, nhảy vào chửi.
Sức nóng tăng vọt.
Nhờ đó, Thái tử gia cũng được “thu hoạch” ba hot search:
#Thái tử gia giới giải trí bất ngờ tham gia show hẹn hò#
#13 vị Thái tử gia giới giải trí#
#Thời Húc – Thái tử gia khu Tần Hoài#
Trong các topic này, dân mạng lại chơi trò “định kiến vùng miền”:
【Tôi không rời nổi giới giải trí khu Tô Châu, thôi mang đề thi đi đi.】
【Người Sơn Đông tụi tôi vừa sinh ra là phải biếu quà cho y tá rồi.】
13
Tập hai bắt đầu – chủ đề chính là “tán tỉnh mập mờ”.
Tôi và Thái tử gia… sống chết giữ nguyên hai chữ “không thân”.
Địa điểm hẹn hò đầu tiên là quán cà phê.
Tôi và Thái tử gia ngồi chung một bàn.
Không nói một câu, mỗi người cắm cúi chơi điện thoại.
Thái tử gia nhắn tin:
【Biết tán tỉnh không?】
Tôi: 【Biết sơ sơ, sao vậy?】
Anh ta: 【Thử xem.】
Tôi vò đầu bứt tai, nghĩ mãi rồi nhắn:
【Cốc của anh 230 tệ đó.】
【……】
Thái tử gia rời mắt khỏi màn hình.
Anh ngước lên nhìn tôi, môi mím lại khẽ nói:
– “Nói hay lắm, lần sau đừng nói nữa.”
Không hổ là giọng của tôi…
Đến cả lời lạnh lùng vô tình cũng có thể nói ra dễ nghe đến thế.
Tôi gật gật đầu:
– “Ừm, giọng anh hay thật đấy.”
– “Cô trơn quá rồi đấy.”
Tôi lại thấy… hơi buồn, thêm một lần tan nát.
Bên bàn của Giang Minh cũng chẳng yên ổn.
Cô ấy trang điểm kiểu “nước lọc”, cúi đầu thẹn thùng uống cà phê.
Anh lập trình viên thì muốn nói lại thôi, rồi lại muốn nói tiếp.
Cô ấy khẽ vén tóc mai:
– “Anh cứ nói đi…”
– “Son môi dính vào răng rồi kìa.”
Giang Minh: “……”
Dưới sự “khẩn thiết” của cô, đoạn “son dính răng” đã bị cắt khỏi bản phát sóng.
Còn Bạch Niệm và người ghép cặp của cô thì nhìn nhau không vừa mắt, mỗi người úp mặt vào cốc mà uống.
Còn tôi với Thái tử gia thì… gần như toàn bộ đều trò chuyện bằng điện thoại.
Bình luận hiện tràn đầy màn hình:
【Lâu rồi mới xem cái show hẹn hò “xào lung tung” như này. Ai cũng không quen ai, có cảm giác vô tổ chức rất cuốn.】
【Cảm giác như bị cha mẹ ép đi xem mắt ở quê vậy.】
【Phim quảng bá cho quán cà phê à?】
【Sao Bạch Niệm cúi đầu uống hoài thế? Ngon dữ vậy à?】
【Ít ra thì cũng giả vờ thân thiết chút đi chứ?】
14
Mọi người đúng là… biết nghe lời.
Tập ba, cuối cùng chúng tôi cũng bắt đầu diễn.
Kịch bản khá phức tạp, nhưng trọng điểm là phải chân thành, cảm xúc dạt dào.
Bạch Niệm nhìn tôi đầy tình ý, Thái tử gia thì từng bước ép sát lập trình viên, còn nam minh tinh hạng ba lại có vẻ… để ý Thái tử gia.
Mối quan hệ giữa các nhân vật phức tạp đến mức phải vẽ cả sơ đồ tư duy mới hiểu nổi.
Mọi người cùng ngồi picnic trên bãi cỏ, ai nấy đều mang tâm sự riêng.
Bạch Niệm ghé sát lại, thì thầm hỏi tôi:
– “Anh Thời, anh thật sự thích Lê Thính à?”
Tuy bình thường tôi khá tự luyến, rất thích bản thân mình,
nhưng vì danh dự của Thái tử gia, tôi đã phủ nhận:
– “Không thích lắm.”