CẬU LÀ MÓN QUÀ MÙA HÈ TỚ KHÔNG NỠ TRẢ LẠI

CẬU LÀ MÓN QUÀ MÙA HÈ TỚ KHÔNG NỠ TRẢ LẠI

Lá thư tình của thái tử gia trong giới Kinh thành bị ai đó dán lên bảng thông báo.
 Tôi chẳng hứng thú hóng chuyện, đang định chạy đi làm thêm.
 Bỗng trước mắt hiện ra một loạt bình luận như đạn bay:

【Trời ơi, hình như đây là thư tình nam chính viết cho nữ phụ đấy! Nếu lúc này có ai đứng ra nhận tội thay cho nam chính, chắc chắn hảo cảm của nam chính sẽ tăng vọt!】
 【Giúp được nam chính thì nửa đời sau khỏi lo cơm áo gạo tiền rồi!】
 【Huống hồ gì, gánh tội thay cho nam chính cũng chẳng lỗ gì, cùng lắm bị nữ phụ từ chối trước mặt mọi người thôi, có mất miếng thịt nào đâu!】
 【Chết tiệt, cho tôi xuyên vào truyện đi! Tôi tình nguyện mà!】

Thể diện đối với tôi chẳng đáng một xu.
 Thế là tôi xung phong bước lên phía trước, dưới bao ánh mắt đổ dồn, chân thành thổ lộ với nữ phụ:
 “Lá thư tình đó là tôi viết! Nhưng không biết ai đã dán nó lên đây… Xin lỗi chị, tôi không hề có ý khiến chị khó xử…”

Đăng nhập để theo dõi truyện này