GẶP LẠI EM VỪA ĐÚNG LÚC

GẶP LẠI EM VỪA ĐÚNG LÚC

Đi xem mắt lại gặp đúng kẻ thù thời cấp ba.

Tôi châm chọc anh ta:
 “Ô kìa, chẳng phải là anh chàng tự nhận đẹp trai nhất vũ trụ – Tống Dự năm xưa sao? Đẹp vậy mà vẫn ế à?”

Anh ta cũng chẳng vừa:
 “Ơ cái người từng tự nhận là ‘Lưu Diệc Phi của Nhất Trung’ – Hứa Nam Tây đây mà, không thể nào! Lưu Diệc Phi mà cũng ế được á~”

Tên khốn này, hồi đó đấu không lại tôi, lẽ nào bây giờ vẫn không đấu lại?

Ngày thứ mười, tôi nhắn tin cho nhỏ bạn thân:
 “Đã kết hôn. Anh nhà cao 1m88, tổng tài bá đạo, tám múi, có thể cưng chiều – cũng có thể bạo lực~ Gạch chân: một tiếng đồng hồ (icon đầu chó x2).”

Bạn tôi: “Chia cho tao nửa tiếng coi.”

Tôi: “Phúc này không phải phúc kia đâu cưng~ hiểu ý tao chứ? Hehe~”

Bạn: “Mặt cười/ Cút!”

Đăng nhập để theo dõi truyện này