CẢM ƠN ĐẠN MẠC ĐÃ ĐƯA TÔI ĐẾN BÊN ANH

CẢM ƠN ĐẠN MẠC ĐÃ ĐƯA TÔI ĐẾN BÊN ANH

Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, ông nội đột nhiên nói với tôi rằng, ở quê tôi còn có một mối hôn ước từ bé.
 Bên nhà trai năm nay đã hai mươi lăm tuổi, ngày kia sẽ đến dạm hỏi.
 Tôi nhất thời không thể chấp nhận nổi, liền tìm cô bạn thân để bàn bạc cách giải quyết.
 Nó vội vàng đề nghị tôi bây giờ hãy kết hôn giả với anh trai nó trước.

Đúng lúc tôi còn đang do dự, trên màn hình bỗng hiện lên dòng chữ đạn mạc:
 【Nữ chính đừng dại dột! Cả nhà nữ phụ từ lâu đã nhắm vào cô để chuẩn bị thừa kế tài sản đấy, anh trai cô ta giờ còn có cả con riêng một tuổi rồi.】
 【Sau khi kết hôn cô không những phải chăm lo cho cả cái gia đình đó, mà còn liên tục phải mang thai, sẩy thai, suýt chút nữa thì mất mạng vì băng huyết, nếu không nhờ nam chính ra tay cứu giúp, e rằng cô đã không giữ nổi mạng.】
 【Nữ chính làm ơn tỉnh táo chút đi, thập niên 80 kết hôn sớm là chuyện bình thường, nam chính có thể đợi cô đến hai mươi lăm tuổi, đủ thấy anh ấy là người biết giữ lời, đáng để tin cậy.】

Tôi thần trí mơ hồ trở về nhà.
 Vừa bước vào cửa, liền trông thấy một người đàn ông cao ráo, lạnh lùng.
 Tôi lập tức trợn tròn mắt.
 Ông ơi, sao ông không nói sớm với cháu là anh ấy đẹp trai thế này cơ chứ!

Đăng nhập để theo dõi truyện này